TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 262: Ăn cơm (2)

Bên cạnh, Liễu Diễm hừ một tiếng: "Vương Minh, ngươi nói ngay, là muốn nhập bọn với bọn ta, hay là báo cáo lên trên một cách công tâm, rồi sau đó trở mặt với bọn người Viên lão sư?"

Nhập bọn?

Lời này nghe có vẻ không hợp lí, chúng tôi là chính phái, là Tuần Dạ Nhân, là tổ chức siêu năng duy nhất của nhà nước.

Khá lắm, sắp nhập bọn rồi.

Những người này của Ngân Thành, đều là thổ phỉ sao?

Vương Minh cười gượng, có chút khó nói.

Ở Tuần Dạ Nhân vài năm, những gì y học được không phải như thế, những gì được huấn luyện cũng không phải như vậy.

Theo hệ thống huấn luyện Tuần Dạ Nhân, lúc này có lẽ hắn nên báo cáo với thượng cấp trước... Được rồi, cấp trên chính là Lưu Long.

Tuần Dạ Nhân không ủng hộ việc vượt cấp báo cáo, trừ khi cấp trên gặp vấn đề, bị phản bội, nếu không, không khuyến khích vượt cấp mách lẻo.

Vương Minh suy nghĩ lúc lâu, một lát sau, bất đắc dĩ nói tiếp: "Đạo đức nghề nghiệp nói cho ta biết, không thể bỏ qua! Cho nên... Ta quyết định..."

Mọi người nhìn y, ngay cả bọn người Lý Mộng cũng nhìn y.

"Ta quyết định báo cáo cho tổ chức!"

Y bỏ qua những ánh mắt phẫn nộ của mấy người kia, lẩm bẩm nói: "Cấp trên bây giờ của ta là Lưu bộ trưởng, dù thế nào cũng sẽ báo cáo cho ngươi, về phần ngươi báo lên hay không, không liên quan gì đến ta!"

"..."

Mọi người nhìn nhau.

Lưu Long hơi nhếch khóe miệng.

Khá lắm, bọn ta cũng không để ngươi chịu tiếng xấu thay người khác, tiểu tử này ngược lại đáng khen, cũng không ngốc, dù sao hắn cũng nên báo, báo cho Lưu Long, còn vấn đề sau đó, vậy là không có liên quan gì đến hắn rồi.

Nếu có thật xảy ra chuyện, vậy cũng là do Lưu Long ép không báo, có liên quan gì đến Vương Minh đâu?

Đương nhiên, khi ở đây, Vương Minh lựa chọn không vượt cấp báo cáo, cũng biểu hiện thái độ, chỉ là tiểu tử này, có chút xảo trá!

Nói xong, Vương Minh bỗng nở nụ cười, có chút giống tên lưu manh: "Cái đó... Bộ trưởng, chúng ta... Chúng ta phân bao nhiêu?"

Lưu Long cau mày, cái này không thể chờ hả?

Hắn liếc nhìn Vân Dao bên cạnh, Vân Dao chịu trách nhiệm hút Thần Bí Năng ra, lúc này Vân Dao, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất kiểm tra thực hư, cảm nhận được ánh mắt, ngẩng đầu lên nói: "Ba người, 2 người hệ hỏa, 1 người hệ thổ!"

Nói đến đây, Vân Dao nở nụ cười: "Cái này của hệ thổ, tương đối rủi ro, vừa xuất hiện đã bị đội trưởng giết, nếu không, một khi trốn vào trong đất, khó mà đối phó."

"Ta nhìn rồi, hệ thổ đại khái có khoảng 220 phương, tiêu hao rất ít. Hai người hệ hỏa, có thể rút ra khoảng 400 phương hỏa hệ năng, tổng cộng khoảng 620 phương, cao thấp chênh lệch không nhiều."

Vân Dao cũng có kinh nghiệm, bình thường phán đoán không sai.

Lưu Long cũng không đợi chở về mới phân, lúc này, tất cả mọi người háo hức vô cùng, cần khích lệ nhiều hơn.

"Vương Minh, lần này ngươi có công đầu, bộc phát kỹ năng siêu năng, phát nổ đầu của đối phương ta thấy được."

"Cho nên lần này, phân cho ngươi 120 phương."

Ánh mắt Vương Minh lập tức sáng lên, 120 phương... Đây cũng không phải tham nhũng gì, không giống với cái kia của Lý Hạo, đây là thủ trưởng của Tuần Dạ Nhân dựa theo công lao phân chia, cho nên y căn bản không thể nào cự tuyệt.

120 phương sao... Dựa theo tiền lương hiện tại của y, 1 tháng lương được 1 phương, vậy phải cần 10 năm mới có khả năng nhận được 120 phương.

Đương nhiên, đây chỉ là hiện tại, hắn còn trẻ, nhất định sẽ lên cao hơn.

Có thể trong nháy mắt, nhận được 10 năm tiền lương, hắn không thể không hưng phấn.

"Còn dư lại 500 phương, ánh mắt thứ 3 của Lý Mộng lập tức mê hoặc được đối phương, đã phải trả giá không ít trong chiến đấu để giết chết đối phương, tạo thời cơ chiến đấu, Lý Mộng 100 phương!"

Lý Mộng ánh mắt cũng nhanh chóng phát sáng tựa như những vì sao.

Cô ta không có hào khí như Vương Minh, Vương Minh là hưng phấn, còn Lý Mộng thì là vui đến mức sắp té xỉu.

Trời ơi!

100 phương sao!

"Liễu Diễm chịu trách nhiệm chính trong việc dụ địch, là mũi tiến công chính trong xuất kích chính diện, 100 phương."

Liễu Diễm khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Cũng không phấn khởi như trong tưởng tượng, lúc này, 2 tay của cô ta như bị cháy xém, nếu như không có cách nào khôi phục được, lấy được 100 phương Thần Bí Năng, để làm gì?

Đương nhiên chiến đấu, xảy ra bi thương là bình thường.

Cùng lắm lùi lại 2 tuyến, cô nghĩ đến Kiều gia đã bị giệt, kẻ thù giảm đi 1 nửa, còn kém tên hung thủ Diêm La bên đó... Về phần Diêm La, cô không nghĩ đến, đời này có lẽ cũng không có cách nào lật đổ Diêm La, hà tất phải tự tìm phiền phức.

Kẻ thù đã chết 1 nửa, lần này dù không lấy được thứ tốt, nhưng cũng đáng.

"Hồ Hạo, Vân Dao, Trần Kiên, Ngô Siêu, mấy người các ngươi đều phụ ta giết địch, tuy thực lực khác nhau, nhưng mức độ đóng góp trong mắt ta tương đối, chức vụ ở các ti kia, cũng không có sai lầm gì, nhưng cũng không có chỗ nào đặc biệt. Bốn người các ngươi, chia đều 300 phương còn lại, mỗi người 75 phương, có ý kiến gì không?"

Mấy người vội vàng lắc đầu.

Trần Kiên nhịn không được nói: "Lão đại, chúng tôi giết 1, ngươi giết 1, ngươi..."

"Ta nói rồi, những thứ tốt cần lấy, ta đã lấy rồi!"

Lưu Long nở nụ cười: "Ta thăng cấp Đấu Thiên, chẳng lẽ không bằng một hai trăm phương Thần Bí Năng?"

Lời vừa nói ra, mấy người lúc này mới hoàn hồn, ngay cả Vương Minh cũng không nhịn được, hâm mộ nói: "Bộ trưởng, ngươi rõ ràng là âm thầm thăng cấp! Không phải nói, võ sư khó thăng cấp hơn siêu năng gấp 10 lần sao? Tại sao ngươi thoáng cái đã thăng cấp rồi?"

Thật khó nghĩ tới!

"Viên lão lợi hại mà thôi!"

Lưu Long nở nụ cười, Liễu Diễm hơi nhướng mày nói: "Không chia cho Lý Hạo sao?"

"Hắn?"

Lưu Long cười nói: "Viên lão giết 1 vị Tam Dương, Lý Hạo lập công cũng là lập công ở bên đó... Thu hoạch của bên kia chúng ta không tham dự, cho nên hắn không được phân chia. Đương nhiên rồi..."

Y nhìnchỗ sụp đổ phía trước, khẽ nói: "Chỗ này, mặc kệ có gì, hy vọng mọi người không nên tìm tòi nghiên cứu, cái gì nên lấy, mọi người đã lấy rồi, thu hoạch lần này, thậm chí vượt xa tất cả những thứ trước kia của chúng ta!"

Ít nhất, lần này cũng được chia 75 phương Thần Bí Năng.

Nhiều hơn lúc trước, bọn người Trần Kiên cũng được chia 20 phương Thần Bí Năng, 2 lần tiếp, thần bí năng mà bọn họ kiếm được trước đó không dám nghĩ tới.

Vương Minh nhún nhún vai, nếu như đã quyết định báo cáo cho Lưu Long rồi, vậy hắn mặc kệ.

Di tích?

Có liên quan gì tới ta!