Trong văn phòng, sắc mặt Liễu Diễm có chút ửng hồng.
Lực lượng Hồng ảnh, lần đầu hấp thu, cũng rất có lực.
Cộng thêm thương thế hai tay nhanh chóng chữa trị, tê tê dại dại, Liễu Diễm nhịn không được phát ra vài tiếng rên rỉ.
Ngay từ đầu Lý Hạo cũng không để ý, lúc ấy hắn cùng lão sư hấp thu lần đầu, cũng từng kêu to.
Nhưng hắn quên mất, đang ở lầu chấp pháp, đang ở phòng làm việc của Liễu Diễm.
....
Bên ngoài phòng làm việc.
Lỗ tai của Vương Minh dựng thẳng lên, giả vờ như vô tình đi ngang qua.
Không bao lâu, Hồ Hạo cùng Lý Mộng thấp giọng nói chuyện, trong tay cầm cặp văn kiện, cũng rất giống như đang làm việc, đúng lúc đi ngang qua.
Một lát sau, Ngô Siêu và Trần Kiên y hệt như là muốn báo cáo công việc, đứng một chỗ ở bên ngoài phòng làm việc.
Lại qua một lúc, ngay cả Vân Dao cũng mang theo một bộ mắt kính đặc thù, đi đến bên này.
Lại qua một hồi, Lưu Long người mặc áo khoác đi tới, thấp giọng quát lớn: "Đều không có việc gì làm sao?"
Ngô Siêu nháy mắt ra hiệu, hướng tới phòng làm việc bên kia chớp chớp mắt, thấp giọng nói: "Lão đại, ngươi bị vượt tường rồi! Giữa ban ngày ban mặt... Liễu đội và Lý bộ quá đáng a!"
"Ngươi đi luôn đi!"
Lưu Long mắng một tiếng, ngươi mới bị vượt tường đó.
Nhưng mà cũng đúng, giữa ban ngày ban mặt...
Còn nữa, Lý Hạo tên tiểu tử này, cũng quá... Quá cái gì chứ.
Y cũng có cảm giác không đúnng.
Hai ngươi không để ý đến việc ảnh hưởng bên ngoài sao?
Ngay tại phòng làm việc làm cái đó, tất cả mọi người đều nghe thấy, Lưu Long cũng xấu hổ thay bọn họ.
Không biết xấu hổ!
Vương Minh lần nữa đi ngang qua, trong mắt không nhịn được lộ ra vẻ nhiều chuyện, còn có một chút thich thú, nhỏ giọng nói: "Lưu bộ, chúng ta cấm yêu đương trong trụ sở sao? Còn nữa, Lý Hạo có được tính là tuỳ cơ ứng biến không?"
Lưu Long không còn gì để nói.
Các ngươi những siêu năng giả, cũng nhiều chuyện đến như thế sao?
Từng người một, có phải là quá nhàn rỗi không?
Đang nói, Lưu Long bỗng nhiên tránh một cái, trong nháy tránh tới chỗ khác, lúc này, cửa phòng làm việc được mở ra.
Ở phía xa, Lưu Long giống như vừa mới tới, quát lớn: "Đều ở đây làm gì? Không bận sao?"
Lý Hạo mở cửa, một mặt cạn lời.
Ngươi cho rằng ta không cảm nhận được vừa nãy mọi người đều đứng đây sao?
Không ngờ tới một người cao lãnh như Lưu Đại đội, hiện tại cũng học được bộ dạng như này.
Mà phía sau, Liễu Diễm mặt mũi ửng hồng cả lên, chỉ mặc cái áo lót nhỏ, đưa đầu nhìn thoáng qua những người khác, trên mặt tươi cười: "Tất cả mọi người đều ở đây?"
"..."
Im lặng.
Vân Dao nhịn không được mắng một tiếng: "Không biết xấu hổ!"
Lý Hạo chỉ có thể trợn trắng cả mắt, cũng không giải thích gì, nói thẳng: "Trần ca, Ngô ca, đến đây!"
"Chúng ta?"
Hai người liếc nhau, có chút chột dạ.
Làm gì?
Chúng ta không hề nói gì cả.
Ngô Siêu càng chột dạ, y vừa mới nói, nói Lý Hạo vượt tường nữa, sẽ không làm khó dễ cho mình đấy chứ?
"Vào đi! Phó bộ trưởng như ta nói cũng không nghe sao?"
Hai người lằng nhà lằng nhằng, có chút không tình nguyện, hướng nhìn Lưu Long với ánh mắt cầu cứu, nhưng Lưu Long một mặt lạnh nhạt, coi như không nhìn thấy, căn bản là không để ý.
Lần này, hai người họ vô cùng tuyệt vọng, bất đắc dĩ tiến vào phòng làm việc.
Bịch một tiếng, cửa bị đóng lại.
Vương Minh bọn họ hai mặt nhìn nhau, đây là làm gì?
Một lát sau...
"A!"
Tiếng rên rỉ lại nổi lên.
Đó là tiếng của Trần Kiên.
Vương Minh mở to hai mắt nhìn, y nhịn không được nhìn về hướng Lưu Long, lại nhìn nhìn Vân Dao, có chút bối rối, tình huống gì thế này?
Trước kia tiểu đội Liệp Ma, hỗn loạn như thế sao?
Đầu tiên là Lý Hạo cùng Liễu Diễm, tiếp đấy cộng thêm Trần Kiên... Còn có cái tên Ngô Siêu, đợi xíu nữa coi rên hay không?
Ánh mắt Lưu Long biến đổi, một hồi lâu mới nói: "Đang tu luyện!"
"A nha!"
Vương Minh liền vội vàng gật đầu, thế nhưng mà... Ai mà tin a.
Dù sao y tu luyện, cho tới bây giờ không hề kêu lên, là cách kêu như thế này, y chưa từng thấy ai tu luyện mà kêu rên như vậy, lừa gạt ai chứ.
Kêu thảm thiết thì còn có!
Tu luyện thần bí năng rất là thống khổ, có đôi khi như là đao cắt, thần bí năng lực lượng trùng kích, kêu thảm thương y thường xuyên nghe được, nhưng rõ ràng cái này không phải, vừa nghe liền biết là tiếng kêu sung sướng đó nha.
Ông trời ơi..!
Đúng là chọt mù con mắt, hủy hoại tam quan.
Ba vị siêu năng giả vừa mới gia nhập không lâu, lúc này đều là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chẳng lẽ đây chính là quan hệ đoàn kết của tiểu đội Liệp Ma?
Lúc này, ba người họ thậm chí hơi vô thức cách xa Lưu Long cùng Vân Dao.
Vân Dao cùng Lưu Long cũng đều rất im lặng.
Nhưng mà hai người họ đại khái đoán được, hẳn là đang tu luyện thật sự, trước đó Liễu Diễm cùng Lý Hạo ở riêng lẽ, chắc hẳn có việc gì đó, hiện tại Trần Kiên cùng Ngô Siêu cũng đều tiến vào, hiển nhiên không thể nào là làm việc không nên làm.
Nghĩ đến việc này, lại nghĩ tới việc Huyết Thần Tử...
Lúc này, trong ánh mắt Lưu Long lộ ra sự chờ mong.
Chẳng lẽ nói... Lý Hạo đúng hơn là Viên Thạc, có biện pháp giúp bọn họ có thể dễ dàng hấp thu Huyết Thần Tử?
Mấy người đi vào, đều có Huyết Thần Tử.
Hơn nữa đều là võ sư!
Mà ánh mắt mong chờ của y... Nhìn Vương Minh tê cả da đầu, Lý Mộng cũng ghé vào bên cạnh y, âm thanh thấp không thể nghe thấy nói gì: "Vương ca, ánh mắt Lưu bộ kia là... có phải y cũng muốn đi vào?"
Vương Minh nhẹ gật đầu đến mức không thể nhìn thấy, rõ ràng là vậy!
Thật đáng sợ!