TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 292: Có đi không? (2)

Sao lại như vậy?

Hoàng Vân tự hỏi, chẳng lẽ y cho rằng nơi đóng quân Tuần Dạ Nhân bên này tốt hơn, có bí mật gì?

Còn nói, chỉ là muốn thăm dò một chút tâm tư của Tuần Dạ Nhân.

Suy nghĩ thoáng qua, nhưng Hoàng Vân biết, không thể rút lui.

Bây giờ một khi rút lui, còn chưa bắt đầu hợp tác, Tuần Dạ Nhân sẽ bị lép vế, khi đó, Hách Liên Xuyên cũng sẽ không bỏ qua cho y.

"Hổ Phách!"

Hoàng Vân ánh mắt lạnh băng: "Đây là ý của ngươi, hay là ý của Luân Chuyển Vương? Hay lại là ý của những siêu năng giả Diêm La khác? Còn không là... Là ý của các tổ chức siêu năng khác sao?"

Hổ Phách lạnh lùng nhìn y, "Lão tử nói rồi, vì lão tử thích nơi này! Phong Ma, đừng tưởng rằng ngươi chạy nhanh, có thể ngang hàng với lão tử, hôm nay nếu không tránh ra, thì thuộc hạ không thì thuộc hạ sẽ gặp Chân Chương!"???

Hoàng Vân trong lòng thầm chửi rủa, có chút căm tức.

"Bình thường, Hổ Phách vốn là võ sư, võ sư Trảm Thập cảnh, lúc trước làm đội trưởng đội bảo vệ cho người ta ở 1 xí nghiệp của Ngân Thành, không chút thực lực nào, sao có thể quản lý được nơi đó? Không thể không nói, võ sư sau khi thăng cấp siêu năng, thể chất tính cách chính xác là mạnh hơn siêu năng giả bình thường, hơn nữa những võ sư này, năm đó cũng là từ đánh nhau mà ra, cũng có thực lực."

Tuy rằng võ sư suy tàn rồi, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của võ sư, thật không thể xem là khuyết thiếu, ai cũng có thể chiến đấu.

Dù là tiến vào siêu năng, cũng có không ít đỉnh cấp siêu năng giả, đều là do võ sư năm đó chuyển đổi thành.

Khi bọn họ đang nói chuyện, một tiếng nổ ầm vang truyền đến.

Xa xa, Hoàng Vân gào lên một tiếng, một vòi rồng quét sạch, đem theo toàn bộ ngọn núi bao gồm cả những thứ bên trong, Hoàng Vân thật liều mạng!

Thần Bí Năng bộc phát, vô số hòn đá bị nhấc lên.

Đúng lúc này, ngọn núi lớn bịch một tiếng, rồi nổ tung.

Bóng dáng cao lớn của Hổ Phách kia, bay lên không trung, rồi lập tức rơi xuống đất, có chút khinh thường lộ rõ trên khuôn mặt: "Tên liều mạng này? Phong Ma... Ngươi quá yếu! Bỏ đi, ta chỉ sợ đánh chết ngươi, mấy tên Tam Dương của Tuần Dạ Nhân các ngươi sẽ tìm đến ta, ha ha ha!"

Dứt lời, bay đi, để lại Hoàng Vân với cái miệng đầy máu.

...

"Ngươi muốn khơi mào chiến đấu?"

"Vậy thì sao?"

Hổ Phách cười nhạt một tiếng, "Ngươi chân tay như que củi, lão tử tát một cái là gãy xương, nhưng mà lão tử ta sẽ không giết ngươi, dù sao ngươi vẫn Tuần Dạ Nhân, Tuần Dạ Nhân... Quá lợi hại!"

Hoàng Vân cảm nhận được sự phẫn nộ của những Tuần Dạ Nhân ở đằng sau, cũng biết, tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ sẽ làm cho mọi người thất vọng về Tuần Dạ Nhân.

Hắn không nói thêm nữa, trong tay nhanh chóng ngưng tụ thành thanh kiếm vòi rồng, lạnh lùng nói: "Hổ Phách, ngươi không phải muốn tìm cái chết chứ, vậy ta cho ngươi toại nguyện! Lúc trước ở Ngân Thành ngươi phạm tội giết chóc, Tuần Dạ Nhân vẫn luôn truy nã ngươi, nếu không phải Luân Chuyển Vương ngăn cản, đã sớm làm thịt ngươi, ngược lại gan cẩu của ngươi không nhỏ, còn dám chủ động tới đây khiêu khích..."

"Ha ha ha!"

Hổ Phách cười ha hả: "Truy nã? Tuần Dạ Nhân truy nã ta? Sợ quá, làm ta sợ muốn chết!"

Dứt lời, một quyền đánh về phía y!

Một quyền này, như Thái Sơn áp đỉnh.

Giống như một ngọn núi đè xuống, lực lượng hành thổ, còn không phải loại thuộc tính phòng ngự đó sao, mỗi chủng thuộc tính lực lượng, thuộc tính có thể giống nhau, nhưng không có nghĩa là không có phân chia.

Thổ năng phòng ngự, cũng có thể tiến công.

Một ngọn núi lớn, bay thẳng đến trấn áp Hoàng Vân.

Hoàng Vân quát 1 tiếng lớn, cùng lúc đó vung ra 1 thanh kiếm, vòi rồng bộc phát, quét sạch thiên địa.

Hai vị cường giả Nhật Diệu, lập tức giao chiến.

...

Xa xa.

Có người ở xa quan sát cuộc chiến.

Ở giữa vách đá, mấy bóng người lập lòe, người nào cũng đeo mặt lạ quỷ.

Đây là ký hiệu của Hồng Nguyệt.

"Sau khi Hổ Phách vào Nhật Diệu, thực lực lại tiến bộ cực nhanh, nhưng người này rất kiêu ngạo."

"Có lý do kiêu ngạo. Hổ Phách vào Diêm La không đến mấy năm, trước giờ cũng chỉ hơn 5 năm? Đây chính là tiến vào Nhật Diệu rồi, thậm chí có thể áp chế siêu năng uy tín lâu năm như Hoàng Vân, có tư cách kiêu ngạo."

"Nghe nói Hổ Phách cũng đến từ Ngân Thành?"

"Ừ, lại phải nói, bây giờ là Tuần Kiểm Ti của Ngân Thành... Không, Tuần Dạ Nhân rồi, có chút tranh chấp với bên Lưu Long, Hổ Phách hình như giết nam nhân của nhân tình Lưu Long..."

"Ha ha ha, không phải như vậy là ân nhân của Lưu Long sao? Sao có thể xem là tranh chấp, xem ra Lưu Long có lẽ phải châm trà, mời rượu cho Hổ Phách mới đúng."

Mấy vị mặt quỷ lập tức cười, trêu đùa vài câu.

Đối với Ngân Thành, bọn họ có ấn tượng không tốt.

Đoạn Thiên thần sư chính là chết ở Ngân Thành, trước sau vì đại cục, tạm thời không trả thù, nhưng Hồng Nguyệt từ 20 năm trước đã là một trong những bá chủ trong giới siêu năng, làm sao có thể chịu khuất nhục như vậy?

Nếu không phải phía trên không cho phép, thêm cho bên đó một Tam Dương Viên lão, những người này sớm đã bị giết, Ngân Thành đã bị giệt rồi.

Trêu đùa một hồi, một tên mặt quỷ lại nói: "Hổ Phách có thể đổi nơi đóng quân không?"

Hổ Phách đi đổi nơi đóng quân, đương nhiên không phải là vô cớ hành động.

Cũng có giao hẹn ngầm của ba tổ chức lớn.

Điều Tuần Dạ Nhân mong muốn, chúng ta không cho.

Vậy là đúng đấy.

Tuần Dạ Nhân muốn trú đóng ở đó, bởi vì bọn họ không hiểu biết nhiều về di tích, mặc kệ Tuần Dạ Nhân là tùy ý đóng quân, hay cố ý đóng quân, bọn họ đều muốn phá vỡ những thứ này.

Những tổ chức siêu phàm này cũng không ngốc, Tuần Dạ Nhân lần này chủ động gỡ bỏ quy chế, nhưng trước kia đấu rất nhiều lần, chủ động nhượng bộ, đây cũng chưa hẳn là chuyện tốt, có lẽ đánh để dò xét suy nghĩ của bọn họ.

Điều này tất cả mọi người đều hiểu.

Nhưng mà ba tổ chức lớn cũng biết những thứ này, nhưng dâng mỡ đến miệng mèo, không có lý nào lại không ăn.

Ba tổ chức lớn không đơn giản chỉ muốn tham dự một mình, còn muốn một số tổ chức nhỏ trong Ngân Nguyệt Hành Tỉnh tham gia vào, nhiều người, tính an toàn sẽ càng bảo đảm, còn những tổ chức nhỏ kia muốn phân chia chén canh, cũng phải xem thực lực.

Trong lúc nói chuyện, xa xa, cuộc chiến càng thêm kịch liệt.

Vòi rồng sắc như lưỡi đao, cắt chia thiên địa, tiếng va chạm truyền đến như tiếng kim loại.

Nhưng nhìn từ tình hình cuộc chiến, Hoàng Vân cũng bị áp chế, một ngọn núi lớn, trấn áp xuống Hoàng Vân, thậm chí vòi rồng đang áp chế toán loạn, bọn người mặt quỷ Hồng Nguyệt cũng đang sợ hãi thán phục.

Hổ Phách này, dùng thủ Trấn Sơn Chi thuật, Nhật Diệu bình thường không gánh được.

Hoàng Vân cũng được xem như siêu năng uy tín lâu năm, tiến vào siêu năng hơn mười năm, ở lĩnh vực siêu năng, trải nghiệm như vậy rất thâm sâu, kinh nghiệm chiến đấu cũng không ít, nhưng không có cách nào, bị người khác dùng lực áp chế.

"Hổ Phách kia, lại có chút phong cách của võ sư Đấu Thiên..."

Có người nói như vậy.