TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 303: Phá Bách viên mãn (1)

Đấu luyện, thời gian trôi qua từng ngày.

Việc làm hằng ngày của Lý Hạo chính là luận võ, hấp thu kiếm năng, hấp thu ngũ hành lực, ngủ, luận võ...

Cứ tuần hoàn như vậy.

Đắm chìm trong vui sướng.

Hắn thì vui sướng, nhưng Lưu Long lại không vui vẻ chút nào, thực sự rất mệt mỏi.

Không thể toàn lực bộc phát, không thể đánh chết Lý Hạo.

Lại không thể quá sơ suất, hơi sơ suất một chút, có thể sẽ bị Lý Hạo phản kích, vết thương chồng chất.

Tuy nhiên, trong đau đớn, Lưu Long cũng có một chút niềm vui.

Thực lực của Lý Hạo, y nhìn thấy trong mắt, vui trong lòng. Bằng mắt thường cũng có thể thấy được hơi tăng lên, càng ngày càng mạnh hơn. quá trình nội kình hóa nhất thể cũng rõ ràng.

Mà toàn bộ Tuần Dạ Nhân ở Ngân Thành, gần đây đều đắm chìm trong tu luyện.

Mỗi đêm, Liễu Diễm và Vân Dao đều phải đánh nửa ngày, đánh cho mặt mũi hai bên bầm dập, ngày hôm sau đều không muốn ra ngoài gặp người, trốn trong phòng tiêu sưng, đợi đến tối lại tiếp tục ra ngoài khai chiến.

Ngô Siêu và Trần Kiên, hai người này cũng biết đội trưởng đang luận bàn với Lý Hạo, Liễu Diễm đang luận bàn với Vân Dao. hai người bọn họ vừa thăng cấp Phá Bách, thực lực xấp xỉ nhau, mỗi ngày cũng bắt đầu luận bàn.

Chấp Pháp Lâu, nội bộ thì náo nhiệt, đối ngoại lại vắng vẻ. ngoại trừ ngày thành lập có chút động tĩnh, kế tiếp, cơ hồ không có động tĩnh gì, ngay cả Chấp Pháp Lâu cũng không ra ngoài.

Điều này làm cho rất nhiều người quan tâm đến Tuần Dạ Nhân, đều không biết nói gì.

Đám người Lưu Long, không làm việc sao?

Toàn bộ phân bộ Tuần Dạ Nhân, ngoại trừ Lý Hạo đi làm bình thường, cũng chỉ thấy mấy người Vương Minh, có khi sẽ ra ngoài, mà mục đích ra ngoài, có khi chỉ là đi ra ngoài dạo phố... Vâng, Lý Mộng lại còn đi mua sắm.

Đó thực sự là đi dạo phố!

Có người theo dõi một hồi, buồn bực muốn chết, trong lúc nhất thời có chút không hiểu được đám người này.

......

Đội Chấp Pháp.

Mấy ngày nay Vương Minh rất nhàn nhã, cũng không có việc gì phải bận rộn, càng không ai quản y. Mấy ngày nay Lưu Long đều bận rộn luận bàn cùng Lý Hạo, luận bàn xong, Lưu Long cũng không có tinh lực quản người khác.

Lúc này y đang đi qua đi lại ở đại sảnh tầng một.

Khi thấy có người tiến vào, ánh mắt sáng ngời, vội vàng tiến lên: “Lý Hạo!”

“Lão Vương hả!”

Tinh thần Lý Hạo phấn chấn, vui vẻ tươi cười, hắn vừa mới từ trong nhà đạp xe tới.

“Có chuyện gì đó?”

Hắn còn đang bận đi tìm đội trưởng luận bàn.

Mấy ngày nay, hắn cảm giác nội kình của mình càng ngày càng chuyển đổi về phía hình kiếm. cứ tiếp tục như vậy, mấy ngày nữa, tùy thời đều có thể chân chính hoàn thành hóa nhất thể, nội kình dung thế, trở thành Phá Bách viên mãn hàng thật giá thật.

Vương Minh không vội nói chuyện, mà là đánh giá hắn từ trên xuống dưới, lúc này mới nói: “Ta thấy mấy ngày nay Bộ trưởng Lưu giống như sắp đi cái mạng già luôn, mỗi ngày đều có quầng thâm, bộ dáng thiếu ngủ, sao ngươi lại không có việc gì cả?”

Nói xong, lại có chút tò mò: “Lý Hạo, ngươi vừa mới tiến vào Phá Bách, luận bàn với Bộ trưởng Lưu, hẳn là không có thu hoạch gì nhỉ?”

Những người khác luận bàn, y hiểu.

Nhưng Lý Hạo và Lưu Long luận bàn, y không hiểu lắm.

Thành thật mà nói, nếu y và Nhật Diệu luận bàn, sẽ không có nhiều thu hoạch.

Lý Hạo làm như vậy, là có ý gì?

Lưu Long vậy mà cũng luôn ở bên, thật khiến người ta ngạc nhiên.

“Tất nhiên vẫn ổn!”

Lý Hạo đi lên lầu, thấy Vương Minh đi theo, không khỏi nói: “Ngươi đi theo ta làm gì? Có chuyện gì vậy? Ngươi và bọn Hồ Hạo, cũng có thể luận...”

“Luận bàn cái gì.”

Vương Minh lắc đầu: “Hồ Hạo là hệ phi thiên, Lý Mộng là chân thực chi nhãn, ta là hệ chủ công, mọi người không cùng một hệ, căn bản không có biện pháp luận bàn, không giống như võ sư.”

Y cũng không phải lười biếng, thật sự vô dụng.

Ví dụ như đánh với Hồ Hạo, Hồ Hạo trực tiếp bay lên trời, y làm sao bây giờ?

Ở dưới đất ngẩng đầu nhìn lên?

Rồi phóng phi kiếm từ dưới đất, bắn Hồ Hạo xuống?

Đừng đùa?

Nói xong lại nói tiếp: “Những siêu năng giả như chúng ta, ở giai đoạn hiện tại, chủ yếu là hấp thu thần bí năng. Thực ra gần đây còn tốt, ta cũng có chút tiến bộ, trước đó được phân không ít thần bí năng. ta cảm thấy chờ ta hấp thu thần bí năng xong, có thể ta sẽ bước vào cấp độ Nguyệt Doanh.”

Y hiện đang ở giai đoạn Nguyệt Mãn, cường giả siêu năng, từ Nguyệt Mãn đến Nguyệt Doanh, không cần phối hợp, cũng không cần cảm ngộ thế.

Bao gồm cả cường giả Nhật Diệu, kỳ thật cũng không có thế gì cả.

Phương thức tu luyện của song phương không giống nhau.

Nếu không, siêu năng bước vào Nhật Diệu, cũng sẽ không đơn giản như vậy.

Đối với hệ thống siêu năng, Lý Hạo cũng có chút nhận thức, nhưng không quá quen thuộc, nghe vậy cười nói: “Vậy chúc mừng!”

“Đừng vội chúc mừng ta!”

Vương Minh vội vàng nói: “Là như vậy, lần trước ngươi nói, nếu có Huyết Thần Tử phối hợp, hiệu quả hấp thu thần bí năng sẽ nhanh hơn, có thật hay không?”

“Thì sao, ngươi không tin?”

“Không phải không tin...”

Vương Minh giải thích: “Hiện tại bên Tuần Dạ Nhân cũng không còn nhiều Huyết Thần Tử lắm. Nếu thật sự hữu dụng, vậy ta sẽ bỏ ra giả lớn để đổi mấy viên thử xem. Nhưng nếu vô dụng, ta đổi lấy, đó không phải là lãng phí sao? Ta đã hỏi thăm, bây giờ Tuần Dạ Nhân chỉ còn lại 1 quả Huyết Thần Tử cấp độ Nhật Diệu, 3 quả cấp độ Nguyệt Minh, hết!”

Chỉ có 4 quả!

Nguyên bản, còn có 9 quả, hơn phân nửa đều thưởng cho bên Ngân Thành.

Lý Hạo ngược lại có chút ngoài ý muốn, lại có chút đương nhiên, xem ra, Hầu bộ trưởng đã lâu không giết người Hồng Nguyệt.

“Bản lĩnh của ngươi không nhỏ nhỉ, cái này cũng có thể tìm hiểu được.”

“Quá bình thường?”

Vương Minh cười ha hả nói: “Ta tốt xấu gì cũng là thiên tài, ở Bạch Nguyệt thành cũng được ghi chép trong danh sách. Ta hỏi Huyết Thần Tử còn có bao nhiêu, đổi lấy như thế nào, cấp trên cũng sẽ không cố ý gạt ta. cũng không phải là Nguyên Thần Binh hay gì, mà lại giữ bí mật với ta.”

Thật ra trong lòng Lý Hạo vẫn luôn có nghi hoặc.

Cho đến lúc này, Vương Minh lại nhắc tới, hắn không nhịn được hỏi; “Lão Vương, ngươi luôn nói ngươi là thiên tài, siêu năng giả định nghĩa như thế nào về thiên tài?”

Điều này, hắn tò mò.

Tiến bộ nhanh là thiên tài?