Chỉ trong nháy mắt, Lý Hạo vung tay!
Chưởng như kiếm!
Một kiếm này, đồng quy cùng kẻ địch, không chết không thôi!
Trong nháy mắt, một cỗ sát khí tràn ngập toàn bộ tầng hầm.
Cho dù là hai người Liễu Diễm núp ở phía sau, giờ khắc này cũng cảm nhận được một cảm giác lạnh lẽo, cái loại cảm giác lạnh lẽo, làm cho da đầu các nàng tê dại.
Còn Lý Hạo, bàn tay nứt ra, có chút không chịu nổi.
Nhưng hắn không quan tâm!
Không phải ngươi chết, chính là ta chết!
“Giết!”
Bang!
Một tiếng nổ lớn, một kiếm chém ra, trực tiếp chém đến chân của Lưu Long, rắc rắc, tiếng xương cốt nứt.
Lưu Long nhanh chóng lùi lại, trong mắt lộ ra một chút rung động.
Một kiếm này, sát khí thật nặng!
Thậm chí có một loại cảm giác điên cuồng như đồng quy vu tận!
Lưu Long nhịn đau nhức trên chân, đánh ra một quyền, Lý Hạo không tránh không né, kiếm xuất bất hồi!
Nếu không giết được địch, thì ta không ngừng!
Tay trái vỗ lên mặt đất, chống đất đứng lên, tay phải hóa kiếm, một lần nữa chém ra.
Bang!
Lại là tiếng nổ lớn chấn động, sóng lớn của Lưu Long, trực tiếp bị một kiếm này cắt đứt, Lý Hạo lấy tay làm kiếm, trong nháy mắt hạ xuống, phốc, cắt trúng nắm đấm của Lưu Long, máu tươi bắn tung tóe.
Còn Lý Hạo, vẫn không thay đổi sơ tâm, bàn tay lại bổ về phía đầu Lưu Long!
Lưu Long hét lớn một tiếng, sóng lớn lại quay cuồng.
Ngay sau đó, y gào lên dữ dội, sóng lớn trên người, một chồng lại một chồng, một tầng lại một tầng. Tại thời điểm này, y không thể chịu đựng được nữa, không còn áp chế nữa, Cửu Đoán Kình bùng nổ.
Oanh!
Cửu Đoán Kình cường đại, trong nháy mắt trùng kích đến Lý Hạo, trực tiếp đánh vào bàn tay hắn, biến dạng, vặn vẹo, thậm chí là đứt gãy.
Nhấc chân đá một cái, rầm, Lý Hạo bị y đá bay ra ngoài.
Mà Lưu Long, lần này không đuổi giết nữa, mà là sờ sờ cổ họng của mình... Phía trên lại toàn là máu!!
Cổ họng, bị cắt một chút.
Là kiếm ý của Lý Hạo!
Ánh mắt Lưu Long phức tạp, nhìn chính mình, bỗng nhiên trong lòng có chút bi thương.
Hôm nay, lại là một ngày bị thương.
Cổ họng bị rách, tay sắp gãy, chân cũng sắp gãy...
Cho dù là Đấu Thiên, cũng không thể cứ giày vò như vậy!
Còn Lý Hạo nằm trên mặt đất, lần này, nửa ngày hắn cũng không thể đứng lên được.
Dốc hết toàn lực, kẻ thù không chết, đáng ra hắn đã chết.
Cũng may, cuối cùng Lưu Long cũng không giết hắn.
Cho nên, qua bảy tám phút, lúc này Lý Hạo mới chậm rãi đứng lên, sắc mặt trắng bệch, cho dù có kiếm năng chữa trị, lần này hắn cũng bị thương không nhẹ.
“Lão đại...”
Lý Hạo nhìn về phía Lưu Long, bỗng nhiên nở nụ cười: “Tôi... Hình như có thể tùy ý phát kiếm rồi!!”
Lưu Long khẽ gật đầu: “Nội kình của cậu đã hoàn thành hóa nhất thể, ta càng tò mò, khoảnh khắc vừa rồi, làm sao cậu có thể đột nhiên bộc phát? Là nghĩ đến cái gì sao?”
Lý Hạo gật đầu: “Đoạn chính ta!”
Đoạn chính ta?
Lưu Long lặp lại ý tứ của lời này, bỗng nhiên nhíu mày nói: “Kiếm pháp này, kiếm thuật này, quá hung tàn! Nguyên bản ta cho rằng chỉ là tinh diệu, sát ý quá nặng, kết quả cậu vừa mới lĩnh ngộ, rõ ràng, đây là kiếm xuất tất thấy máu!”
Không phải của địch, thì của chính mình.
Đây không phải là do Viên Thạc sáng tạo!
Giờ phút này, y hiểu, trầm giọng nói: “Kiếm này, người sáng tạo nhất định là một kiếm khách điên cuồng! Xuất kiếm tất sát, không giết địch liền đoạn ta! Hoàn toàn là giết và giết...”
“Lão sư nói, khi mà võ đạo xuất hiện, khi mà siêu năng xuất hiện, chính là sinh ra để giết chóc!”
Lý Hạo lộ ra nụ cười: “Tôi cảm thấy, một kiếm này... Rất phù hợp với tâm ý của tôi.”
“Cậu...”
Lưu Long muốn nói gì, cuối cùng thở dài một tiếng, không nói gì nữa.
Đúng, võ thuật cũng tốt, siêu năng cũng tốt, mục tiêu đều là để giết.
Nhưng cũng có phòng thủ, cũng có tránh lui, cũng có chạy trốn...
Mà một kiếm của Lý Hạo, thật sự chỉ là vì giết chóc, không có bất kỳ phòng thủ hay lui về nào khác.
“Nhưng, rất mạnh!”
Lưu Long đưa ra sự khẳng định cực lớn: “Vừa nãy ta không bộc phát Cửu Đoán Kình, không cẩn thận, có khi thật sự sẽ bị cậu cắt đứt cổ họng!”
Y xuất ra thế, kết quả thiếu chút nữa bị Lý Hạo giết.
Lý Hạo ngượng ngùng cười, có chút xấu hổ.
Lưu Long đen mặt lại.
Hắn cười như vậy, thật ghê tởm, phi!
“Lão đại lần này thương thế không nhẹ, tôi đã hoàn thành kiếm ý nhất thể, không cần luận bàn nữa, lão đại, lát nữa anh và tôi trở về chỗ lão sư của tôi, để cho lão sư trị liệu cho anh, miễn cho lưu lại di chứng!”
Lưu Long trợn trắng mắt.
Lão sư của cậu?
Thôi!
Đã mấy ngày rồi, đầu óc y cũng không có bệnh, đã sớm biết, kể cả những năng lượng mà lần trước y cần dùng để thăng cấp, có lẽ đều là của Lý Hạo.
Thương thế của Lý Hạo khôi phục nhanh như vậy, có thể có liên quan đến thanh kiếm mà hắn vẫn luôn mang theo bên người.
Đến mức này, hắn làm sao có thể không hiểu.
Tất nhiên, hắn vẫn không vạch trần.
Biết thì biết, không cần phải nói ra, tỏ vẻ thông minh hơn người khác.
“Nội kình hóa kiếm, kiếm ý nhất thể... Lý Hạo, cậu rất giỏi!”
Giờ khắc này, Lưu Long lại khen ngợi một câu: “Nếu đặt ở 20 năm trước, Ngân Nguyệt võ lâm nhất đạo, cậu cũng có thể hỗn với các phong hào Kiếm Vương! Cha ta năm đó là một trong Tam Thương của Ngân Nguyệt, lão sư cậu năm đó là Ngũ Cầm Vương, thành tựu của cậu hôm nay, thậm chí có thể so sánh với bọn họ năm đó...”
Thực sự có chút không thể tưởng tượng nổi.
Mà Lý Hạo, lại lắc đầu: “Kém xa lắm! Lão đại, thanh danh, là đánh ra, không phải cảnh giới đến là có.”
Hắn biết, chính mình cùng lão sư năm đó, còn kém một bậc.
Kém gì?
Kém giết chóc chân chính!
Lão sư bọn họ từng bước đánh ra, mà chính mình, chỉ là điểm xuất phát cao hơn mà thôi.
Và chuyến đi di tích tiếp theo, có lẽ đó là thời điểm trưởng thành thực sự.
Chỉ là hoàn thành nội kình hóa nhất thể, đã để cho Lý Hạo hoàn thành tất cả giai đoạn tu luyện ở Phá Bách, kế tiếp, hắn có thể chuẩn bị để bước vào Đấu Thiên.