Bởi vì Hầu Tiêu Trần đã mấy năm không xuất thủ, nhưng Tuần Dạ Nhân hơi có tuổi, đều từng nhìn thấy uy phong lúc Hầu Tiêu Trần xuất thủ vào năm đó. Nhất là nhiều năm trước, Hồng Nguyệt đột kích, ép Viên Thạc hiện thân, ép Ngân Nguyệt không cần nhiều xen vào chuyện bao đồng, chỉ giết Viên Thạc, Tuần Dạ Nhân dám nhúng tay, lập tức diệt Tuần Dạ Nhân.
Nhưng vào lần đó, Hầu Tiêu Trần cầm thương lao ra, mạnh mẽ chém giết một vị cường giả đỉnh cấp, ngày đó, Tam Dương vẫn lạc, so với Tam Dương mà Viên Thạc giết lúc này, sớm rất nhiều năm.
Không những như vậy, trận chiến kia, Hầu Tiêu Trần không chỉ giết một vị Tam Dương, cũng đã giết nhiều Nhật Diệu, cuối cùng thậm chí khiến Ánh Hồng Nguyệt ra mặt.
Đối mặt Ánh Hồng Nguyệt, Hầu Tiêu Trần cũng không hề lui bước.
Nhưng cũng may ngày đó cường giả đỉnh cấp từ Trung Bộ tới, Tuần Dạ Nhân ở tổng bộ trung ương, lần đó có tới mấy vị cường giả trợ chiến, mới khiến Ánh Hồng Nguyệt rút lui.
Dù Hầu Tiêu Trần không chiến đấu với Ánh Hồng Nguyệt, nhưng trong mắt của mọi người, có thể đứng vững trước áp lực của Hồng Nguyệt, có thể không sợ Ánh Hồng Nguyệt, Hầu Tiêu Trần đã là thần thoại.
Chiến tích của Ánh Hồng Nguyệt tại Trung Bộ rất nổi bật, càng có thể chứng minh sự mạnh mẽ của Hầu Tiêu Trần.
Hầu Tiêu Trần không để ý đến sắc mặt của mọi người, cũng không dùng ngữ điệu quá uy nghiêm, chỉ bình thản, nhẹ nhàng, không lớn không nhỏ, nói: "Lần này, chúc mọi người được thuận lợi. Có thể thành công là tốt nhất, nếu không thể thành công, bảo mệnh làm chủ."
"Lúc đi đến di tích, phải lưu ý lời nói của Viên Thạc, nhưng không nên tới quá gần lão."
Hầu Tiêu Trần cười nói: "Lão đắc tội quá nhiều người, lần này không chừng sẽ có cường giả tới tập sát lão, lão là chuyên nghiệp, lời có thể nghe. Đừng đến gần, nếu không sẽ gặp nguy hiểm!"
Mặc dù trong lời nói tràn đầy nguy hiểm, nhưng mọi người vẫn không nhịn được cười.
Nhớ rời xa ma đầu kia, điều này tất cả mọi người đều hiểu.
"Hách bộ trưởng có tính cách trầm ổn, mặc dù là cường giả Hỏa hệ, lại không có cuồng bạo của Hỏa hệ, đây cũng là điều khiến ta coi trọng, có thể kiềm chế người của mình, thường đều là người có thể thành công!"
Hách Liên Xuyên vẫn tươi cười, thoải mái khi được ca ngợi.
"Nhưng Hách bộ trưởng của các ngươi, có đôi khi lại suy xét quá nhiều..."
Hầu Tiêu Trần cười nói: "Lần này, tổng cộng 7 vị Nhật Diệu tham gia, cộng thêm Viên Thạc, và Hách Liên Xuyên, tổng cộng 9 vị. Nếu nảy sinh xung đột với 3 tổ chức lớn, Hách bộ trưởng của các ngươi có lẽ sẽ chần chờ... Khi đó, chỉ cần 5 người đồng ý khai chiến, không cần báo cáo với tổng bộ, cứ trực tiếp khai chiến! Nếu số người không đủ 9 người, hơn phân nửa đồng ý, vậy cũng trực tiếp khai chiến!"
Hách Liên Xuyên muốn nói lại thôi.
Hầu Tiêu Trần nhìn y: "Đây không phải hạ thấp quyền uy của ngươi, chỉ là khuyết điểm của ngươi, ta cũng rõ ràng, tất cả mọi người cũng nên hiểu. Nên nghe lời ngươi, tất cả mọi người sẽ nghe, nhưng vẫn nên chuẩn bị cho tình huống xuất nhất vẫn hơn!"
Hách Liên Xuyên gật đầu, chỉ có chút buồn khổ nói: "Bị bộ trưởng nói kiểu này, cứ như ta sợ 3 tổ chức lớn!"
Hầu Tiêu Trần cười: "Không phải sợ, là suy xét quá nhiều, ngươi luôn lo lắng khai chiến với bọn hắn, sẽ tổn thất quá lớn, Tuần Dạ Nhân không cách nào đặt chân Ngân Nguyệt... Nói thế này đi, Tuần Dạ Nhân bên này, chỉ cần ta còn sống, vậy Ngân Nguyệt Tuần Dạ Nhân, trong thời gian ngắn sẽ không bị diệt, ngươi cứ thoải mái mà chiến."
Hách Liên Xuyên gật đầu, đúng là y suy xét quá nhiều.
Là Tam Dương thứ hai tại Ngân Nguyệt, Hầu Tiêu Trần thường không ra khỏi cửa, chủ yếu là lão đang phụ trách rất nhiều việc, rất nhiều người đều là y theo dõi quá trình trưởng thành của họ, trơ mắt nhìn những người này chết, y cũng có chút không đành lòng.
"Ta sẽ nói thế này... nếu lần này thành công, Ngân Nguyệt tất nhiên vững như thành đồng!"
Hầu Tiêu Trần nhẹ nhàng thở hắt ra, phất phất tay: "Đi thôi! Hi vọng hôm nay đi bao nhiêu người, sau một thời gian nữa, có thể trở về bấy nhiêu người."
Hách Liên Xuyên nghiêm mặt: "Bộ trưởng, ta nhất định mang theo mọi người toàn bộ trở về!"
Nói xong, quát lên: "Xuất phát!"
Một nhóm hơn 20 người, cấp tốc rời đi, chỉnh tề đoàn kết.
Trong đại sảnh, Hầu Tiêu Trần yên lặng nhìn họ.
Đi bao nhiêu người, có thể trở về bấy nhiêu người sao?
Gần như không thể!
Y biết, Hách Liên Xuyên biết, tất cả người đi hay không đều biết.
Không thể nào.
Lần thăm dò di tích này, không phải lần thứ nhất thăm dò di tích Hoành Đoạn hạp cốc, mấy lần trước không có các tổ chức lớn nào tranh giành, cũng tổn thất rất nhiều người, huống chi lần này 3 tổ chức lớn và vài tổ chức cỡ vừa và nhỏ cũng đều tới.
Có thể sống sót trở về 70%, coi như là may mắn.
...
Ngày 20 tháng 8.
Trời quang mấy tạn.
20 ngày khổ tu, 20 ngày điên cuồng hấp thu, toàn bộ thực lực của Ngân Thành Tuần Dạ Nhân, đều đạt được tiến bộ.
Lý Hạo, cũng ngừng tu luyện Vô Ảnh Kiếm.
Phía trên gửi thư, hôm nay Hách bộ trưởng lại tới.
Đối với vị này Tam Dương, Ngân Thành Tuần Dạ Nhân đều rất quen thuộc, trong khoảng thời gian ngắn đã tới nhiều lần.
Lầu chấp pháp.
Ánh mắt của Hách Liên Xuyên có vẻ dị dạng, y khó mà phát hiện sự tiến bộ của võ sư.
Nhưng siêu năng tiến bộ, thì y có thể cảm nhận được.
Vương Minh lại tiến vào Nguyệt Doanh!
Còn có Vân Dao, Hồ Hạo cũng đều tiến vào tầng thứ Bán Nguyệt, dù Lý Mộng không thể tiến vào Bán Nguyệt, nhưng hình như cũng chỉ kém một chút.
Điều này vượt khỏi dự đoán của y.
Tiến bộ quá nhanh!