Tôn Nhất Phi cũng không quan tâm, y mang học trò tới, chính là để giết đệ tử của Viên lão, hơn nữa mấy vị môn nhân này, đều là võ sư, không phải siêu năng, là Y 20 năm sau, võ sư bồi dưỡng chuyên môn truyền lại!
Nếu y dễ dàng giết được Viên lão... Vậy có lẽ không công bằng.
Y phải để cho đệ tử nhất môn của mình, giết chết Lý Hạo, chứng minh Tề Mi Côn mạnh hơn Ngũ Cầm Thuật.
Một vị Trảm Thập đỉnh phong, 1 vị Phá Bách đỉnh phong, 1 vị Phá Bách viên mãn.
Y không biết đệ tử của Viên lão, trước mắt là cảnh giới gì rồi, khả năng rất yếu, nhưng đệ tử yếu nhất của y, cũng là Trảm Thập đỉnh phong rồi, cho nên lần này, y đã mang đến đệ tử yếu nhất của mình.
Nếu đệ tử của Viên lão, ngay cả đệ tử yếu nhất của y cũng đánh không lại, vậy cũng không thể trách Tôn Nhất Phi y dùng lực áp chế người.
"Sư phụ, chúng ta đi thẳng đến hạp cốc Hoành Đoạn sao? Hay là đi Ngân Thành?
Phía sau, vị nam tử Phá Bách viên mãn kia, nói khẽ: "Với thực lực của sư phụ, ta nghĩ toàn bộ Ngân Nguyệt cũng không ai ngăn được, thời gian chậm trễ, không bằng đi thẳng đến Ngân Thành giết chết Viên lão, trảm tên đệ tử kia, làm thất truyền Ngũ Cầm Thuật của lão!"
Tôn Nhất Phi quay lại, liếc nhìn y một cái, một lát mới nói: "Không nên coi thường Ngân Nguyệt! Năm đó thủ lĩnh tới Ngân Nguyệt, cũng đã bị thua."
"Ừm, đệ tử hiểu! Nghe nói là Hầu Tiêu Trần thủ lĩnh Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt ra tay, nhưng cũng là cường giả Trung Bộ phái đến, làm thủ lĩnh không thể không dời khỏi, Hầu Tiêu Trần chỉ là thuận lợi chiếm được người của Trung Bộ..."
Tôn Nhất Phi liếc mắt nhìn y, bình tĩnh nói: "Không đơn giản như vậy! Khi Hầu Tiêu Trần xuất thủ, thủ lĩnh ở bên cạnh, sao không ngăn cản? Chỉ là vì địa vị y cao, nên cố ý chờ đến khi Hầu Tiêu Trần giết người xong, cùng y một đấu một?"
Người trẻ, luôn nghĩ rất đơn giản.
Đối với mấy vị đệ tử võ sư này, y nhìn còn nặng hơn mấy vị đệ tử siêu năng.
Siêu năng... Thật ra y không ưu lắm, dù bản thân y chính là siêu năng.
Nhưng một đại siêu năng, sự kế thừa không qúa quan trọng, ngoại trừ một số kỹ năng siêu năng, thực ra mà nói không có quá nhiều kỹ năng, chính là hấp thu năng lượng, đánh vỡ khóa siêu năng, tiếp đó học một số kỹ năng siêu năng mà thôi.
So với đạo võ sư, sự chênh lệch rất lớn.
Sư đồ truyền thừa của 1 đạo võ sư, lại càng dễ bồi dưỡng cảm tình, lại càng dễ truyền thụ những kinh nghiệm, chiến pháp, các loại kỹ năng.
Cho nên, dù y là 1 đạo siêu năng bên trên, đã có vài đệ tử gia nhập Nhật Diệu, thực ra y cũng không quá để ý.
Năm đó, y không có duyên với Đấu Thiên, bị đánh bại tại viên mãn Phá Bách, thế bị phá, cần phải thăng cấp siêu năng, suy sụp kéo dài, kết quả, cuối cùng không có biện pháp trở về võ sư nhất đạo lần nữa.
Cho nên, y hy vọng mấy vị đệ tử, sẽ có người bước vào Đấu Thiên.
Ví dụ như đại đệ tử chẳng hạn, đại đệ tử của võ sư nhất đạo, đã bước đầu nắm giữ thế, Đấu Thiên có hy vọng, y rất coi trọng hắn.
"Mặc Huyền, không nên coi thường Ngân Nguyệt!"
Tôn Nhất Phi đối với vị đại đệ tử võ đạo này, thật sự coi trọng, lúc này, lời nói chỉ điểm thành khẩn: "Ngân Nguyệt, từ xưa ở khu vực biên cương, vũ phong hưng thịnh! Hai mươi năm trước, khi siêu năng chưa xuất hiện, võ sư của Ngân Nguyệt vang danh thiên hạ!"
"Những năm đó, võ sư của Ngân Nguyệt, đi khắp 99 hành tỉnh trong thiên hạ, hoành hành cả đời! Về sau, vương triều Thiên Tinh thống nhất thiên hạ, có thời gian, cũng vì võ sư Ngân Nguyệt hỗn loạn, cần phải hạ lệnh cấm võ!"
"Hai mươi năm trước, thật ra đã là thời kỳ mạt đại của võ lâm Ngân Nguyệt, có thể nhiều cường giả đi rồi, bao gồm ma đầu già Viên lão, mặc dù không phải Đấu Thiên, đã từng khởi dậy sơ kỳ ở siêu năng, đánh chết nhiều vị Thiên Quyến Thần Sư, vang danh thiên hạ!"
"Võ lâm Ngân Nguyệt, bên trong thâm hậu, ai biết ngõ ngách nào, có thể cất giấu 1 vị Đấu Thiên?"
Tôn Nhất Phi trầm giọng nói: "Siêu năng với võ sư, bây giờ không còn xung đột nhiều, một số võ sư thế hệ trước, hoặc là thoái ẩn núi rừng, hoặc là bí mật ở ẩn, chờ đợi thời cơ, có một vài người thay hình đổi dạng, đã thành thủ lĩnh của một số tổ chức siêu năng."
"Trong 3 tổ chức lớn, thủ lĩnh Hồng Nguyệt đến từ Ngân Nguyệt... Trên thực tế 2 vị thủ lĩnh phi thiên Diêm La, ít nhiều cũng có chút quan hệ với Ngân Nguyệt! Cường giả trong khu vực Bắc Bộ trong mắt các ngươi là nhiều, nhưng vậy thì sao?"
Nói đến quê quán, dù cho ở đây có kẻ thù, Tôn Nhất Phi vẫn tràn đầy cảm xúc như trước.
Cường giả, vẫn có.
Võ lâm Ngân Nguyệt, xuất ra rất nhiều cường giả, ví dụ như Ánh Hồng Nguyệt, tuy rằng có chung kẻ thù với nhà nước, nhưng Ánh Hồng Nguyệt bây giờ chính xác là nhân vật số một, mà y là ngươi của Ngân Nguyệt.
Cho nên, dù là Ngân Nguyệt tại lĩnh vực siêu năng, bây giờ dần dần suy tàn, danh tiếng Ngân Nguyệt, vẫn vang vọng vương triều Thiên Tinh như trước.
Cái này đã thống trị đại địa vương triều, dù bây giờ đã dần suy sụp, nhưng vẫn chưa tới thời kỳ chia rẽ hoàn toàn, Ánh Hồng Nguyệt có thể dẫn dắt Hồng Nguyệt chiếm cứ một vị trí nhỏ nhoi hay không, đây cũng là việc khó nói.
Tôn Mặc Huyền vội vàng gật đầu: "Đệ tử đã biết!"