Tôn Mặc Huyền lại nói: "Sư phụ, vậy người cảm thấy Viên lão với Vân Thượng Tông Sư ai mạnh hơn?"
Vân Thượng Tông Sư, khu vực Trung Bộ, một vị võ sư cường giả đỉnh cấp.
Siêu năng trên chiến trường, một kiếm chém 1 vị cường giả Nhật Diệu đỉnh phong, đã từng trực đanh nhau cường giả Tam Dương, chỉ là không thể chém giết đối phương, thực sự đã đả thương đối phương, nhưng lại để cho vị Tam Dương kia chạy trốn.
Đây là số rất ít những vị ở Trung Bộ, có thể đánh bại võ sư Tam Dương đỉnh cấp, cũng để cho một vài võ sư Trung Bộ, có nhiều chờ mong và hy vọng hơn.
"Vân Thượng..."
Tôn Nhất Phi cân nhắc một lát: "Mấy năm trước Vân Thượng ra tay, sau khi đả thương tên kia, vẫn bế quan không ra, có người nói, lão có thể đã tìm được đường phía trên Đấu Thiên. Viên lão nói, lão vừa bước vào Đấu Thiên không lâu, thực lực có lẽ cũng tương xứng với Vân Thượng mấy năm trước, bây giờ xem ra, Viên lão hẳn không phải là đối thủ của y."
Vậy là tốt rồi!
Tôn Mặc Huyền yên tâm, bởi vì Vân Thượng cũng chỉ là đả thương Tam Dương sơ kỳ, sư phụ lại là Tam Dương hậu kỳ, cũng là võ sư thăng cấp. Như vậy, Viên lão tuy mạnh, chỉ sợ khó địch lại sư phụ.
Mấy người đứng ở cột mốc biên giới, tâm sự về võ lâm, cường giả Trung Bộ cũng từng xuất hiện từ miệng bọn họ.
Đấu Thiên, Tam Dương là chủ yếu.
Nhật Diệu sẽ rất ít đề cập, phía trên Tam Dương cũng rất ít được đề cập đến.
Mỗi lần tâm sự, cùng các đệ tử kể về những huy hoàng năm đó, Tôn Nhất Phi tiếp tục cất bước, bước vào bên trong Ngân Nguyệt.
Lúc này, y đi thẳng đến hạp cốc Hoành Đoạn.
Không đi Ngân Thành, y phải ở hạp cốc Hoành Đoạn, đánh bại thậm chí đánh chết Viên lão, năm đó y thất bại tại đó, hôm nay sẽ lại phải lần nữa đứng lên tại hạp cốc Hoành Đoạn, lấy lại danh dự.
...
Bạch Nguyệt Thành.
Hầu Tiêu Trần ngồi làm việc trên ghế, nhìn từng tin tức xoẹt qua, một lát sau, thấy 1 tin tức: "Tôn Nhất Phi mang theo 3 đệ tử, vào bên trong biên giới Ngân Nguyệt!"
"Tôn Nhất Phi..."
Đến rồi!
Hầu Tiêu Trần khẽ nhíu mày, đây cũng không phải là tên dễ động, không biết Hách Liên Xuyên có nắm chắc là sẽ đối phó được không.
Về phần Viên lão, dù sao thời gian thăng cấp quá ngắn, đại khái khả năng không địch lại Tôn Nhất Phi, dù lão tiến bộ thần tốc, bước vào cái gọi là đỉnh phong Đấu Thiên, cũng khó địch được kẻ cùng xuất thân võ sư như Tôn Nhất Phi.
Ngược lại Hách Liên Xuyên, mang theo Hỏa Phượng Thương, khả năng có thể đánh bại hoặc là ngăn cản Tôn Nhất Phi sẽ cao hơn chút.
Đang suy nghĩ, có tiếng gõ cửa, Ngọc tổng quản bước vào: "Bộ trưởng, Trung Bộ đưa tin, bên cạnh Bắc Qua hành tỉnh xuất hiện bạo loạn, bây giờ tình huống thần cấp, hy vọng bộ trưởng có thể mang theo Nguyên Thần Binh, đi đến Bắc Qua hành tỉnh dẹp loạn!"
Hầu Tiêu Trần ánh mắt mãnh liệt, sau một khắc tỉnh táo trở lại, bình tĩnh nói: "Quay về truyền tin, nói Hách Liên Xuyên dẫn theo người đi đến thăm dò di tích, Bạch Nguyệt Thành không có người trấn thủ, ta không thể rời khỏi!"
"Được!"
Ngọc tổng quản lên tiếng, lại thấp giọng nói: "Diêm La Luân Chuyển Vương, Hồng Nguyệt Tử Nguyệt, hy vọng có thể ở bên ngoài Bạch Nguyệt Thành, cùng bộ trưởng hội đàm 1 lần."
Hầu Tiêu Trần nở nụ cười: "Bọn họ cuối cùng là sợ cái gì?"
"Sợ bộ trưởng bí mật ra tay!"
Ngọc tổng quản lộ ra nụ cười: "Bộ trưởng cường đại, bọn họ biết rõ, cho nên, bọn họ nghĩ mọi cách, cũng phải quấn lấy bộ trưởng, không cho bộ trưởng xuất hiện ở chính giữa di tích."
Đây là Hầu Tiêu Trần cường đại!
Thủ lĩnh Tử Nguyệt, Luân Chuyển Vương với Hồng Nguyệt trú tại Ngân Nguyệt, hai người dắt tay nhau đến, chính là vì ngăn cản Hầu Tiêu Trần ra khỏi thành.
"Được, nói cho bọn hắn biết, ta ở đỉnh núi Bạch Nguyệt chờ bọn chúng, đừng có mà không dám tới!"
Dứt lời, cười nói: "Phí Thiên Bán Sơn đâu?"
Phi Thiên tại Ngân Nguyệt cũng có 1 thủ lĩnh, tự xưng Bán Sơn, vô cùng thần bí.
"Bán Sơn cũng không tình báo, xuất hiện, Bán Sơn đã lâu không xuất hiện trước mặt mọi người... Không phải là bị thương bế quan, chỉ là... Cần thăng cấp!"
Ngọc tổng quản đoán vậy.
Hầu Tiêu Trần khẽ gật đầu, hoàn toàn có khả năng thăng cấp.
"Được rồi, mặc kệ y, nếu thăng cấp, vậy cũng không có cách, phong cách hành sự của Phi Thiên, so với Hồng Nguyệt còn kỳ dị, đúng là khó có thể nắm được."
Dứt lời, y nhìn hướng Ngân Thành.
Trầm mặc một lúc, lại không đi xem.
Lần này, Viên lão xuất hiện, làm y thay đổi một số kế hoạch, không biết Viên lão cuối cùng còn có mấy phần tác phong Viên lão ma.
Năm đó Viên lão ma suýt chút nữa giết sạch võ lâm Ngân Nguyệt, bây giờ lại tu tâm dưỡng tính lại, cũng bớt.
Y cũng không phán đoán cụ thể thực lực của Viên lão.
Hầu Tiêu Trần cười 1 cái, rồi nhìn về khu vực Trung Bộ, Trung Bộ lộn xộn, ngay cả Tuần Dạ Nhân cũng có chút loạn, có người hỗ trợ khai chiến, có người không ủng hộ, có người muốn phòng thủ, có người muốn tiến công... Thật là loạn!
Cũng không biết vương triều Thiên Tinh, còn có thể tiếp tục nữa không.
Nếu sụp đổ hoàn toàn, 99 hành tỉnh trong thiên hạ, cũng không biết cảnh toàn thành loạn lên sẽ như thế nào nữa.