TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 342: Chiến thư (4)

Mà nơi đây, do y đến tọa trấn.

Cũng là một vị Tam Dương!

Có thể thấy được chút ít sức mạnh của Hồng Nguyệt, Đoạn Thiên bị giết, Tôn Nhất Phi vừa chạy đến, còn có Tử Nguyệt đi Bạch Nguyệt thành, cùng là Tam Dương, vẻn vẹn chỉ xuất hiện, đã có tới 4 vị.

Dù không có Tôn Nhất Phi, nguyên bản tại Ngân Nguyệt cũng có đến 3 vị cường giả Tam Dương.

Còn về con trai của Ánh Hồng Nguyệt bị giết trước đó... lại không có người nào để ý, con trai của Ánh Hồng Nguyệt rất nhiều, cháu trai cũng không ít, đặt ở Ngân Nguyệt, hoặc thiên phú quá kém, không thích hợp ở tại Trung Bộ, hoặc thiên phú quá tốt, phải mài giũa thêm.

Hiển nhiên, kẻ bị giết thiên phú không quá tốt, dù sao có phụ thân như Ánh Hồng Nguyệt, đến giờ cũng chỉ là Nhật Diệu sơ kỳ... hiển nhiên cũng chỉ có thế.

...

Nơi đóng quân Tuần Dạ Nhân.

Hách Liên Xuyên cũng nhận được tin tức.

Giờ phút này, y đi qua đi lại quanh doanh trướng, có chút đau đầu.

Xui quá!

Loại chuyện này, vừa đến đã gặp.

"Tôn Nhất Phi đáng chết!"

Hách Liên Xuyên mắng: “Còn chưa bắt đầu thăm dò di tích, cmn tới gây sự làm gì! Hắn là Tam Dương hậu kỳ, ước chiến một võ sư vừa tấn cấp Đấu Thiên, mẹ nhà hắn, còn cần mặt mũi không? Ngày mai lão tử đi xử hắn!"

Y rất tức giận!

Y chỉ nghĩ dù Tôn Nhất Phi tới, muốn ước chiến, xác suất lớn cũng phải chờ sau khi kết thúc thăm dò di tích.

Lấy đại cục làm trọng thôi!

Khá lắm, kết quả người ta căn bản không để ý tới những này, trực tiếp hẹn ngày mai.

Hạo Không bên Hồng Nguyệt là phế vật sao?

Vậy cũng không quản được?

Y đang nói đến vị cường giả Tam Dương kia, cũng là thủ lĩnh thăm dò di tích Hồng Nguyệt lần này, cũng là một vị cường giả Tam Dương, Hách Liên Xuyên vốn còn nghĩ tên kia có thể khắc chế.

Trái lại giờ mới phát hiện, căn bản vô dụng, người ta Tôn Nhất Phi trực tiếp mặc xác lão.

Trong doanh trướng, đám người Hoàng Vân cũng có mặt.

Giờ cũng đều có chút căng thẳng.

Tam Dương hậu kỳ!

Nói thật, mọi người vẫn rất kiêng kỵ, toàn bộ Ngân Nguyệt, trừ Hầu bộ trưởng, ai dám cam đoan có thể thắng Tôn Nhất Phi?

Tuy nhiên cũng có người nói khẽ: "Hách bộ, dù không phải tin tốt... nhưng cũng không phải tin xấu! Tôn Nhất Phi chắn chắn sẽ vào di tích, giờ thăm dò cũng tốt, bằng không thật tiến vào, không mò ra thực lực của hắn. Dù nghe nói là Tam Dương hậu kỳ, nhưng Tam Dương hậu kỳ rốt cục mạnh đến mức nào? Hiện tại để Viên Thạc tiếp xúc nội tình của hắn... thời khắc mấu chốt, chúng ta nghĩ biện pháp cắt ngang chiến đấu là được."

Bằng không chờ tiến vào, không biết nội tình, cũng khó đối phó.

Hách Liên Xuyên nhíu mày: "Ngày mai không biết bao nhiêu người chờ đợi chế giễu! Ước gì bọn hắn đấu đến ngươi chết ta sống... tác phong của những thế hệ trước võ sư vẫn không thay đổi!"

Đây chính là tập tục của Ngân Nguyệt võ lâm.

Xưa nay đã như vậy!

Dù biết có cường địch vây quanh, bọn này chỉ cần một lời không hợp sẽ đấu đến mức ngươi chết ta sống, kết quả để người kiếm được lợi... Loại tình huống này, Ngân Nguyệt võ lâm từng diễn ra nhiều lần, cũng không phải là phong cách độc hữu của Tôn Nhất Phi và Viên Thạc.

Mấu chốt là những võ sư này, còn không nhớ lâu.

Hoặc là nói, biết có thể sẽ là kết quả này, nhưng bọn hắn nhất định phải làm như vậy!

Hách Liên Xuyên nhức đầu, trầm giọng nói: "Chờ Viên Thạc tới, ta khuyên lão từ bỏ ước chiến lần này, Tôn Nhất Phi dám đến, ta sẽ để hắn biết, nơi này là Ngân Nguyệt, không phải Trung Bộ, ở đây, hắn nói không tính!"

Y chuẩn bị kỹ càng, Tôn Nhất Phi dám đến, y sẽ nhấc lên Hỏa Phượng Thương, đâm chết y!

Mặc dù sớm bại lộ Hỏa Phượng Thương, không phải kết quả y muốn, nhưng đây không phải tình thế bắt buộc sao?

Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời cũng không biết phải làm sao thuyết phục.

Tôn Nhất Phi xuất hiện, hoàn toàn chính xác làm rối loạn kế hoạch của mọi người.

...

Cùng lúc đó.

Tại các nơi đóng quân lớn, đều có người đang nghị luận.

Tôn Nhất Phi ước chiến Viên Thạc!

Hai vị võ sư của Ngân Nguyệt võ lâm mấy chục năm trước, lại là cừu gia, giờ gặp tại nơi này, lập tức muốn khai chiến, có người chờ mong, cũng có người thấy lo lắng.

...

Tại một nơi đóng quân khác, đây là nơi đóng quân của Kiếm Môn.

Giờ phút này, trong doanh trướng, một trung niên với ánh mắt lạnh lùng, nghe được tin tức, bỗng cười nói: "Cũng không ngoài dự liệu của ta, Tề Mi Côn Vương chạm trán Ngũ Cầm lão ma, thì chắc chắn sẽ đấu nhau! Năm đó Tôn Nhất Phi bị Viên lão ma đánh bại tại cầu vượt Hoành Đoạn, Tôn Nhất Phi không chịu nổi nhục, trực tiếp nhảy núi tự vẫn... ai cũng tưởng hắn chết rồi, ai ngờ hắn sẽ còn sống trở về, còn trở thành siêu năng giả Tam Dương hậu kỳ."

Nói xong, lại có chút mong đợi: "Hai người bọn họ tái đấu, thật đúng là để cho người ta chờ mong... Đáng tiếc, một người thành siêu năng, một kẻ vừa vào Đấu Thiên, thực lực cũng không tương đồng, nhưng Viên lão ma dung hợp Ngũ Cầm Thế, là mới vừa vào Đấu Thiên, cũng sẽ không quá yếu, Đoạn Thiên bị lão giết, đó là đáng đời, dù ngày mai Viên lão ma bại, cũng có trò hay để coi!"

Hiển nhiên, y vẫn rất có lòng tin đối với Viên Thạc.

Không phải tin tưởng Viên Thạc có thể thắng, mà là tin tưởng Viên Thạc dù bại, cũng sẽ cho mọi người xem một trận chiến đỉnh phong.

Đấy chính là Viên Thạc!

Bên cạnh y, một vị nữ tử trẻ tuổi nghe vậy mở miệng nói: "Phụ thân, Viên Thạc năm đó thật sự mạnh như vậy sao? Nếu là vậy, nhưng tại sao hôm nay lão lại kém cỏi nhất? Ánh Hồng Nguyệt, Tôn Nhất Phi của Hồng Nguyệt, bao gồm cả phụ thân, đều sớm bước vào siêu năng, tại sao lão lại dừng tại Phá Bách hai mươi năm?"

Mạnh như vậy, tại sao không sớm tiến vào siêu năng?

Giờ có lẽ phải cùng cấp độ với Ánh Hồng Nguyệt mới đúng.

Người đàn ông trước mặt, cũng chính là Địa Phúc Kiếm Hồng Nhất Đường một trong Ngân Nguyệt Thất Kiếm.

Nghe câu hỏi của con gái, y suy tư một chút, lắc đầu: "Khó nói lắm, nhưng cũng có thể liên quan đến cùng tích lũy của lão quá hùng hậu."

Quá hùng hậu?

Con gái của y hơi hiểu, nhưng chưa rõ lắm.

Hồng Nhất Đường lại nói: "Lão là Phá Bách viên mãn, cũng là dung hợp ngũ thế, nếu Phá Bách viên mãn khác cần 1000 phương thần bí năng có thể phá vỡ khóa siêu năng tấn cấp, thì Viên Thạc lão phải cần tới 5000 phương!"

"Ngươi nghĩ coi, thời kỳ đó, nào có nhiều thần bí năng như vậy để lão tấn cấp?"

"Sau này Ánh Hồng Nguyệt mạnh lên, đến báo thù lão, lão lại bị ép, không thể không co đầu rút cổ tại Ngân Nguyệt hành tỉnh, thậm chí co đầu rút cổ tại Ngân Thành, đương nhiên cũng sẽ bỏ lỡ thời cơ."

"Lão mạnh như vậy sao?"

Con gái của y cũng sợ hãi than: "Tiêu hao gấp 5 lần?"