Ngày 27 tháng 8.
Ngày mới đã đến.
Khả năng cả đêm Hách Liên Xuyên không ngủ, sáng sớm, vội vã chạy tới trước lều bọn người Lý Hạo.
Mà bên trong lều vải, Viên lão chậm rãi, ngược lại không có chút nóng nảy.
Rửa qua mặt, sau đó ăn sớm một chút.
Lau sạch miệng, lúc này Viên lão mới bước ra ngoài.
Hách Liên Xuyên nhìn lão, mắt có chút đỏ lên: "Không nên ước chiến?"
Cả đêm muốn tìm đến lão, kết quả nhịn không được, lúc này, thực sự nhịn không được rồi.
"Ngươi là võ sư sao?"
Viên lão nhìn y.
Hách Liên Xuyên nhíu mày, một lát sau mới nói: "Không phải!"
"Cho nên ngươi không được!"
Viên lão bước tới bên cạnh y, bước tới trước mặt: "Võ sư của Ngân Nguyệt, rất ít khi chiến tranh, võ sư chiến tranh, nếu thực lực thực sự không bằng người khác, nếu không thì chính là nhu nhược."
"Võ sư, dũng cảm tiến lên, chỉ cầ tự tin rằng bản thân không thua, có thể đánh, vậy sẽ không trốn tránh, bất cứ lúc nào, bất kỳ nơi đâu cũng sẽ như vậy!"
"Chính là nói Kiếm Môn Hồng Nhất Đường, năm đó trốn tránh không dám giao chiến với ta... Bở y biết rõ bản thân không bằng ta, y cũng thừa nhận mình là một người nhu nhược, cho nên y tránh giao chiến hai lần, ta cũng lười không muốn khiêu chiến với y lần thứ 3."
"Hách Liên Xuyên, ngươi làm người không tệ, chỉ là có chút đáng tiếc, năm đó không phải là võ sư thăng cấp... Nếu không, hôm nay ngươi, có thể đã mạnh hơn rồi!"
Hách Liên Xuyên im lặng, không phải mà là võ sư nhiều hơn rồi.
Ai nói võ sư thăng cấp thì nhất định sẽ mạnh hơn?
"Nhưng Tôn Nhất Phi là Tam Dương hậu kỳ..."
"Ta vẫn có thể thắng y!"
Viên lão tràn đầy tự tin!
Hách Liên Xuyên không còn cách nào khuyên bảo, đành phải nói: "Nếu như vậy, đến điểm là dừng..."
"Tỷ võ cũng không đến điểm là dừng được, trừ phi dạy đồ đệ, Tôn Nhất Phi y thừ nhận là đồ đệ của ta, thì đến điểm ta sẽ dừng!"
Vô nghĩa!
Hách Liên Xuyên có chút phát điên: "Ta là vì tốt cho ngươi!"
"Có quan tâm, gọi là muốn tốt cho ngươi... Đáng tiếc, ngươi không phải cha mẹ của ta, cho nên ta không cần, Hách Liên Xuyên, có bản lĩnh này, nên cân nhắc một chút, nếu ta giết Tôn Nhất Phi, sẽ gây ra hậu quả gì."
Hách Liên Xuyên bỏ qua rồi!
Y hết hy vọng.
Nghe đến đây, uể oải nói: "Có hậu quả gì? Nếu như ngươi giết Tôn Nhất Phi, vậy ngươi chính là đệ nhất cường giả nơi đây, những tổ chức khác đại khái khả năng sẽ không bỏ qua thăm dò di tích, nhưng sẽ liên hợp cùng nhau, từ lúc bắt đầu phân tán, rồi đoàn kết! Sau khi chúng ta vào di tích, cẩn thận khi bọn chúng liên thủ là được."
Bỏ qua?
Không tồn tại.
Nếu bỏ qua, mà bị Tuần Dạ Nhân cầm đi thuộc tính phòng ngự Nguyên Thần Binh đó thật, các tổ chức lớn tóm lại không thể ngủ yên.
Cho nên, cũng sẽ không đi.
Chỉ là về cơ bản liên minh rời rạc, sẽ phải chặt chẽ hơn một chút.
Đương nhiên, điều này không quan trọng.
Quan trọng ở chỗ, nếu y ra tay, ngăn cản Tôn Nhất Phi giết Viên lão, sẽ tạo ra hậu quả gì?
Đây mới là nguyên nhân khiến Hách Liên Xuyên cả đêm qua không ngủ, suy tính.
Nghĩ vậy, lại nghĩ đến sắp xếp của bộ trưởng, Hỏa Phượng Thương cấp cho Viên lão.
Y lại chạy theo Viên lão, thấp giọng nói: "Ngươi không mang vũ khí đi à? Ta cho mượn một cây thương... Ngươi biết thương pháp không?"
"Không cần!"
Nhưng Viên lão lại từ chối.
Hách Liên Xuyên như muốn phát điên, cắn răng, thấp giọng nói: "Vũ khí đó không tầm thường đâu!"
Đây là Nguyên Bình Thần!
"Không cần, lộ ra, phiền phức càng lớn. Cho dù muốn dùng, cũng để lần vào di tích sau."
Viên lão vẫn từ chối, lão biết rõ đó là cái gì.
Nhưng lão không cần.
Hơn nữa Hỏa Phượng Thương là thanh Nguyên Thần Binh duy nhất bên này Ngân Nguyệt, sau khi lộ ra, có thể sẽ gây ra phiền toái lớn hơn, hơn nữa kéo theo một số người ngoài cuộc vào, lúc đó không phải là vì di tích rồi, mà là vì cướp lấy Hỏa Phượng Thương.
Lần đầu tiên Hỏa Phượng Thương rời khỏi Hầu Tiêu Trần, mọi người không dám đối phó Hầu Tiêu Trần, còn không dám đến đối phó bọn họ sao?"
"Nhưng..."
Hách Liên Xuyên lo lắng nói: "Thực sự, ngươi khẳng định không địch lại, ngươi cầm lấy còn có chút hy vọng."
"Không cần, yên tâm đi, chờ chiến thắng của ta, vào di tích, ngươi hãy cho ta mượn... Khi đó, đảm bảo sẽ rất vui lòng."
Viên lão nở nụ cười.
Làm kẻ thù tưởng rằng có thể hiểu thấu hết con người ngươi, kết quả phát hiện, những gì bọn họ nhìn thấy không phải là toàn bộ, đây mới là vui mừng không ngờ tới.
Giao chiến với Tôn Nhất Phi, lão chỉ cho Tâm Hỏa Viên dự phòng.
Ngay cả thạch đao cũng không muốn lộ ra.
Về việc có thể địch nổi Tôn Nhất Phi hay không, phải đánh qua mới biết được.
Đối phó Tôn Nhất Phi, Viên lão cũng không đồng ý dùng những binh khí cường đại như vậy đối phó với y, hơn nữa cũng không cần quá lo lắng Tôn Nhất Phi sẽ dùng thứ ám chiêu gì, đây cũng là giao ước ngầm giữa các võ sư.
Quang minh chính đại chiến đâu!
Đương nhiên, chiêu thức có nham hiểm một chút, cũng là bình thường, có một số người chuyên môn đi theo con đường này, cho nên chiêu thức nham hiểm, cũng không quan trọng.