TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 382: Loạn thế thêm chút lửa (5)

Hách Liên Xuyên với ánh mắt khác thường, rất nhanh, cười nói: "Đúng, Lý Hạo, nếu có cần giúp đỡ, có thể nói. Về phần Vương Minh. . . Vương Minh, ngươi cùng sư huynh của ngươi thỉnh giáo thỉnh giáo nhiều một chút, võ đạo. . . Vẫn luôn rất có tiền đồ."

Y vui sướng không kiềm được.

Trong nội tâm thậm chí còn có chút hả hê, lúc trước Viên Thạc bức bách mấy người bọn họ bái sư, y còn cảm thấy có chút không ổn, nhưng bây giờ nhìn lại thì, ha ha, Viên Thạc, ngươi cũng không nghĩ tới a.

Đệ tử ký danh của ngươi, dính lấy ngươi rồi!

Lý Hạo chẳng muốn nói thêm cái gì nữa, Vương Minh tên này, có đôi khi chính là như vậy, y chỉ là thuận miệng nói: "Ở bên ngoài ăn nói lung tung, đừng tưởng rằng chiếm được nhiều tiện nghi, ngươi phải hiểu được, hiện tại. . . Bao nhiêu người hi vọng lão sư chết đi, hi vọng ta chết."

Võ sư, siêu năng, Hồng Nguyệt. . .

Thậm chí ở trong Tuần Dạ Nhân, cũng chưa chắc đều sẽ hi vọng Viên Thạc còn sống.

Hắn lại nghĩ tới lời nói của Hầu Tiêu Trần. . . Ở trên còn tiếp tục bức bách, y sẽ làm phản!

Khi đó, lại vô cùng đáng sợ.

Hơn nữa, hiện tại phụ cận bọn họ, thì có một vị cường giả Tam Dương trung kỳ, trong yên lặng nhìn trộm bọn hắn.

Nói quá nhiều, cũng dễ dàng khiến cho người khác chú ý.

Lúc lão sư rời đi, không có hấp thu kiếm năng, chỉ là mang Hồng Ảnh đi, cũng không biết lực lượng Hồng Ảnh có thể giúp lão sư khôi phục hay không, hơn nữa hắn cưỡng ép uẩn dưỡng thần thứ hai, hiện tại nhất định sẽ bị thiệt hại rất nhiều.

Lý Hạo, vẫn còn có chút lo lắng.

Về phần lão sư đào tẩu, hắn có thể hiểu được.

Nếu lúc này không chạy, tin tức truyền đi rồi, thương thế hắn lại không có tốt, vậy thì sẽ biến thành bia ngắm!

Ở đây, rất dễ bị người bao vây rồi.

Lúc này, Hách Liên Xuyên cũng nghĩ đến những điều này, có chút trịnh trọng nói: "Sự việc của di tích, có chút phiền phức rồi! Hiện tại tin tức khả năng là đã truyền đi rồi, ta muốn lập tức báo cáo cho Hầu bộ trưởng! Lý Hạo, ngươi đi theo ta!"

Nói xong, y dẫn Lý Hạo theo hướng đi tới phía trận doanh của Tuần Dạ Nhân.

Việc này, y cảm giác mình chưa hẳn có thể xử lý. . . Không phải chưa hẳn, là 100% xử lý không được.

Phiền toái lớn rồi!

May mắn Viên Thạc chạy rồi, nếu Viên Thạc không chạy, phiền toái càng lớn.

Hắn có chút may mắn, nếu Viên Thạc còn ở lại, ba tổ chức lớn khả năng đều sẽ có cường giả đỉnh cấp từ Trung Bộ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nếu như trung bộ quá xa, mặt khác xung quanh hành tỉnh, cũng sẽ khẩn cấp điều động lực lượng tới.

. . .

Trong lúc đó.

Tin tức, hoàn toàn truyền ra bên ngoài rồi.

Chân núi Bạch Nguyệt.

Trong một quán trà.

Luân Chuyển Vương mới vừa đi tới chân núi, một cái gương trong ngực chấn động lên, y lấy ra nhìn thoáng qua, thời gian dần qua, sắc mặt bắt đầu ngưng trọng lên.

Càng về sau, càng hóa thành trầm trọng.

Tin tức không nhiều lắm.

Thế nhưng mà, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

Viên Thạc đột phá, tấn cấp Uẩn Thần, phía trên Đấu Thiên, võ sư vẫn còn đường đi!

Viên Thạc trảm chết Tôn Nhất Phi, Tôn Nhất Phi dùng thần bí nguyên làm vũ khí, bị giết như trước, Viên Thạc chiến lực tiếp cận phía trên Tam Dương!

Tin tức đáng sợ!

Đương nhiên, còn bổ sung một câu, Viên Thạc bị trọng thương, trốn chạy, trước khi đi, chém giết tất cả mọi người trong đội thám hiểm Hồng Nguyệt, Hạo Không cũng bị giết.

Tin tức này, thật ra lại khiến cho Luân Chuyển Vương nở nụ cười.

Cũng không phải người của Diêm La, ba tổ chức lớn có hợp tác, cũng có nhằm vào rồi, chết rồi càng tốt.

Đương nhiên, y cũng không tâm trạng để chế giễu gì cả.

Y vốn định là lên núi, lập tức chuyển hướng, phá không mà bay đi, bay đến hướng Hoành Đoạn Hạp Cốc.

Lúc này, kiềm chế tên Hầu Tiêu Trần, không còn là đại sự nữa rồi.

Y đi trước thôi!

Một lát sau, một tiếng quát đầy phẫn nộ, vang vọng cả trời đất, trong nháy mắt, một thân ảnh màu tím, lơ lửng trên không.

Đó là Tử Nguyệt thủ lĩnh của Hồng Nguyệt!

Nàng cũng nhận được tin tức, việc người của Hồng Nguyệt bị giết sạch rồi, có thể những siêu năng ở trong trận đã nói, luôn luôn người sẽ báo cáo cho nàng, về phần là ai, cũng không hề quan trọng, tình báo của Hồng Nguyệt từ trước đến nay không kém.

. . .

Đỉnh núi Bạch Nguyệt.

Hầu Tiêu Trần đang ở trong chòi trên đỉnh núi nghỉ mát uống trà, bên cạnh, Ngọc tổng quản nhanh chóng đưa tới một cái màn hình, trầm giọng nói: "Hách bộ trưởng cấp báo!"

"Nghe!"

Hầu Tiêu Trần biết rõ là đã xảy ra chuyện, Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương đã rời đi, y có cảm nhận được.

Chỉ là không biết tình huống gì, lại khiến bọn họ vội vàng như thế?

Hách Liên Xuyên, lấy ra Hỏa Phượng Thương rồi sao?

Cho nên, bọn họ mới vội vã đi cướp lấy Nguyên Thần binh?

Điều này, đã nằm trong dự liệu của y.

Đi thì đi vậy tốt rồi!

Nguyên Thần Binh, cũng không phải dễ dàng cướp đi như vậy.

Cho nên, lão cũng không phải quá vội vàng hấp tấp.