TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 383: Loạn thế thêm chút lửa (6)

Khi trên màn hình xuất hiện gương mặt của Hách Liên Xuyên, y còn có tâm tư cười nói: "Ngươi còn không chạy?"

Nguyên Thần Binh bị bại lộ rồi, ngươi còn đợi ở đó sao?

"Chạy?"

Hách Liên Xuyên khẽ giật mình, sau chốc lát, vội vàng nói: "Bộ trưởng, muốn rút lui sao?"

"Bằng không thì sao đây?"

"Thế nhưng mà. . . . ."

Hách Liên Xuyên sốt ruột nói: "Nhưng mà bây giờ thời cơ rất tốt, Hồng Nguyệt bị hao tổn nghiêm trọng, ta cảm thấy đây sẽ là cơ hội."

"Nói đơn giản thôi."

Hầu Tiêu Trần nắm rõ mọi thứ ở trong lòng bàn tay, y trên thực tế, cũng đã có dự định rất nhiều loại tình huống, cho nên, có xảy ra chuyện, y cũng an bài cả rồi.

"Bộ trưởng, Viên Thạc tấn cấp Uẩn Thần, đã tìm được con đường võ đạo cao hơn Đấu Thiên, chém chết Tôn Nhất Phi, giết sạch tất cả mọi người Hồng Nguyệt rồi, đã diệt luôn cả Quang Minh đảo. . ."

A!

Chén trà bị bóp nát, bị nát bấy.

"Bộ trưởng?"

Hách Liên Xuyên nghi hoặc, bộ trưởng không phải là đã biết rồi sao?

Hầu Tiêu Trần mặt không đổi sắc, khẽ gật đầu: "Ân, còn gì nữa không?"

Lúc này, nhưng trong lòng thì khiếp sợ.

Tình huống như thế nào đây?

Viên Thạc. . . Uẩn Thần?

Viên Thạc có thể thắng Tôn Nhất Phi, không thể nói hoàn toàn không thể y cũng có cân nhắc, y cân nhắc qua, ví dụ như Viên Thạc cầm thương Hỏa Phượng, bộc phát ra lực lượng cường đại, đây thì rất có khả năng.

Viên Thạc cầm trong tay Bát đại gia thần bí vũ khí, bộc phát, đánh bại Tôn Nhất Phi. . . Cũng đang nằm trong suy nghĩ.

Viên Thạc không địch lại Tôn Nhất Phi, cuối cùng bỏ chạy. . . Ân, cũng nằm trong suy nghĩ.

Duy chỉ có không hề cân nhắc qua, rõ ràng Viên Thạc thật sự dựa vào sức mạnh của mình, giết chết Tôn Nhất Phi, đúng vậy, điều này, đừng nói y, có là thần, cũng cân nhắc không đến nổi, một tháng trước Viên Thạc mới tấn cấp, rõ ràng là đang tấn cấp Đấu Thiên, đã nhanh chóng tìm được hướng đi cho con đường võ đạo phía trên của Đấu Thiên.

Thậm chí còn khóa nhập trong đó!

Uẩn Thần?

Hầu Tiêu Trần thật sự kinh ngạc, thật sự hoảng sợ, không dám tin.

Làm sao có thể được!

Thế nhưng mà. . . Vừa nãy còn ung dung thông thả, lại khiến cho y không cách nào biểu lộ ra sự hoảng sợ.

Duy chỉ có Ngọc tổng quản, thấy được bộ dạng thất thần của bộ trưởng, lúc này, ly cầm trong tay điều nát thành bột phấn cả rồi.

"Bộ trưởng, Viên Thạc giết hết người của Hồng Nguyệt, trọng thương đào tẩu rồi! Vật thì bây giờ chúng ta không thăm dò di tích, từ bỏ luôn di tích, hiện tại rút lui khỏi đây sao?"

Rút lui?

Rút lui khỏi cái rắm!

Hoành Đoạn Hạp Cốc, rất nhanh sẽ trở thành nơi mà khắp nơi chú ý đến, giờ phút này không thể đi, đi rồi, cái di tích kia sẽ không còn đâu, lần này một khi đã rời, rất nhanh sẽ có rất nhiều cường giả đến, tiến về Hoành Đoạn Hạp Cốc tìm tòi bí mật.

Nhất định trước khi bọn họ đến, thì đi thăm dò được di tích.

Mà y. . . . Cần đích thân mình đi đến tọa trấn!

Giờ phút này, ở Bạch Nguyệt Thành đã sắp không quản nổi rồi, đương nhiên, không chỉ y, ba tổ chức lớn cũng tốt, thượng diện cũng được, đều không có người lo lắng cho Bạch Nguyệt Thành rồi, nói giỡn sao, còn có người nào rảnh mà quan tâm đến Bạch Nguyệt Thành chứ?

Bọn họ cũng phải đi tìm Viên Thạc, không thấy tìm Viên Thạc. . . Trước tiên tìm đệ tử hắn cũng được!

"Ta lập tức đến đó!"

Nói xong lời này, Hầu Tiêu Trần trực tiếp dập máy thông tin, vừa xuống núi, vừa nói: "gửi thông tin cho đóng quân của tổng bộ!"

Ngọc tổng quản nhanh chóng kết nối thông tin, Hầu Tiêu Trần chuyển được, nắm lấy trong lòng bàn tay, trầm giọng nói: "Mặc kệ hết mọi thứ, đóng quân bắt đầu đóng quân tại Hoành Đoạn Hạp Cốc, phong tỏa Hoành Đoạn Hạp Cốc, tất cả vũ khí, phong toả Hoành Đoạn Hạp Cốc! Mặt khác. . . Mở ra Bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. . . Thời khắc mấu chốt, có thể vận dụng những vật kia, phong toả tập kích!"

"Hầu bộ?"

"Tin tưởng ta, nếu không, lần này chỉ sợ có chút phiền phức."

"Vâng, hiểu rõ, chỉ là. . . Một khi đã làm như thế, chỉ sợ sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt."

"Không có vấn đề gì, chúng ta có chuẩn bị, cùng lắm thì. . . Cứ dựa theo hướng xấu nhất mà làm."

"Hiểu rõ!"

Hầu Tiêu Trần dập máy thông tin, cân nhắc một hồi, lần nữa bấm một cái mã số: “tuyên truyền ra ngoài, trắng trợn mà tuyên truyền, Viên Thạc tấn cấp Uẩn Thần, bước vào phía trên Đấu Thiên, dùng ba chiêu giết chết Tam Dương hậu kỳ Tôn Nhất Phi! Giờ phút này Viên Thạc đã tiến về trung bộ, muốn dùng chi lực Uẩn Thần, giết chết Ánh Hồng Nguyệt, nói Ánh Hồng Nguyệt rửa sạch cổ chờ lão tới giết!"

"Còn có, Viên Thạc cố tình gây dựng lại võ lâm ở Ngân Nguyệt, tình nguyện truyền thụ Uẩn Thần chi pháp, phàm là cùng chung chí hướng và thế hệ, tình nguyện với lão đánh chết võ sư cường giả Hồng Nguyệt, lão đều sẽ đồng ý thu nạp, truyền thụ Uẩn Thần chi pháp. . ."

Ở bên cạnh, con mắt của Ngọc tổng quản không ngừng nháy động.

Cái này. . . Thích hợp sao?

Đương nhiên, làm thành như vậy, những người Ánh Hồng Nguyệt này, bất luận như thế nào, đều sẽ gắt gao chằm chằm vào Viên Thạc rồi, đại khái là sẽ ở trung bộ chờ lão đến.

Mà võ sư trong thiên hạ, cường giả phần lớn đều sẽ đi Trung Bộ tìm kiếm Viên Thạc.

Về phần là giết Viên Thạc, hay là giết người của Hồng Nguyệt, cái này khó mà nói rồi.

Về phần mọi người tin hay không. . . Sao lại không tin?

Cái giọng điệu này, quá phù hợp phong cách ma đầu của Viên lão rồi, phàm là hiểu rõ Viên Thạc, đại khái sẽ không hoài nghi cái gì đâu.