"Diệu Thừa, nhanh chóng giải quyết cái giáp sĩ Thanh Đồng này!"
Diệu Thừa, vị cường giả Tam Dương của Diêm La.
Nghe được lời nói Luân Chuyển Vương, y vội vàng nói: "Đại nhân, ta chỉ là không nỡ. . . Phá hủy áo giáp này!"
Thanh Đồng, càng cường đại hơn!
Y không phải là bắt không được đối phương, chỉ là thật sự có chút không nỡ.
Y là hệ Kim, am hiểu nhất là công kích, một vị giáp sĩ Thanh Đồng Nhật Diệu trung kỳ, Y vẫn có thể bắt được, nhưng đánh mạnh vào, phá vỡ cái áo giáp này, không cách nào sửa lại thì phải làm sao bây giờ?
"Cũng đúng. . ."
Luân Chuyển Vương nghĩ nghĩ, cũng là không nỡ.
Siêu năng hệ Kim, không am hiểu nhưng thứ khác, theo y xem, có chút bỏ đi.
Đương nhiên, y không nói ra miệng.
Sau một lúc, một cơn gió lớn mang theo tất cả, nhưng tên giáp sĩ Thanh Đồng kia, vẫn luôn chiến đấu, hình như không biết mệt mỏi, như bị mổ cổ gió lớn mang đi, lập tức giáp sĩ đã bị thổi lên giữa không trung.
Mà những cơn gió này, lại trong nháy mắt hóa thành một mảnh xiềng xích dài hẹp, trong chớp mắt đem nhưng tên giáp sĩ Thanh Đồng khóa lại rồi!
Cố định lại giữa không trung.
Cử động lần này, nhưng cũng không sợ bị công kích trên trời, hiển nhiên, công kích trên bầu trời, không sẽ công kích những giáp sĩ này.
Giáp sĩ Thanh Đồng vẫn luôn giãy dụa!
Nhưng lại không làm nên chuyện gì.
Luân Chuyển Vương còn là đỉnh phong Tam Dương tồn tại, còn mang theo Nguyên Thần Binh, ở Ngân Nguyệt, đã đứng ở đỉnh phong rồi.
Chính là một Bách phu trưởng áo giáp Thanh Đồng, vẫn là không làm gì được y.
Rời khỏi mặt đất, năng lượng hình như đã mất đi nơi phát ra, thời gian dần qua, áo giáp Thanh Đồng giãy dụa bắt đầu yếu ớt.
Ngay lúc Luân Chuyển Vương cảm thấy, đã giải quyết được vấn đề rồi.
Ngay sau đó, cái tên giáp sĩ Thanh Đồng, chợt bộc phát ra một tia ánh sáng, trong nháy mắt, những tên giáp sĩ Thanh Đồng kia, lập tức nổ tung!
"Ân?"
Luân Chuyển Vương biến sắc, nổ rồi?
Tự bạo?
Làm sao có thể!
Theo như y nghĩ, những binh lính này, chỉ là dựa theo thời kì văn minh cổ có một ít bản năng để làm việc, đã sớm chết vô số năm, không còn tồn tại trí tuệ gì, chỉ là còn một ít chỉ lệnh, lại để cho bọn họ dựa theo quân lệnh năm đó, đánh chết người xâm nhập.
Nhưng hôm nay, đã bị bắt lấy được rồi, còn cắt đứt nơi lực lượng phát ra. . . Như thế nào mà có thể tự bạo?
Hơn nữa, áo giáp cường đại, rõ ràng cứ như vậy bạo nát!
Cái này là vì sao chứ?
Trừ phi, không phải binh sĩ tự bạo, mà là bản thân áo giáp, sẽ chuẩn bị một ít năng lực đặc thù, ví dụ như vẫn mãi mà không thể đạt được năng lượng bổ sung, thì sẽ tự động tiêu hủy.
Y vội vàng quan sát thoáng những Hắc Khải kia, chứng kiến những Hắc Khải kia bình an vô sự, y lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Khẽ nhíu mày: " áo giáp Thanh Đồng, có lẽ là áo giáp cao cấp rồi, cho nên năm đó chủ nhân của Cổ thành, không muốn dẫn áo giáp Thanh Đồng ra ngoài, mất đi năng lượng bổ sung sẽ tự hủy. Hắc Khải, năm đó có lẽ chỉ là trang bị chế thức, cho nên cũng không thiết lập chỉ lệnh như vậy."
Sự quang sát thì y vẫn có, rất nhanh phán đoán được nguyên nhân tự huỷ.
Cái này, ngược lại là có chút tiếc nuối.
Nói như vậy, lần này chỉ có thể mang theo một ít Hắc Khải đi trở về, mà Thanh Đồng khải. . . Không biết có thể huỷ bỏ chỉ lệnh như vậy hay không, mà tất cả cái này, khả năng đều cần phải đi vào trong thành.
Cái tên Diệu Thừa cường giả hệ Kim mở miệng nói: "Đại nhân, Tuần Dạ Nhân tiến vào nơi đây thăm dò nhiều lần, phải chăng cũng sẽ có được một ít hắc khải? Trước kia thế mà vẫn luôn chưa từng lộ ra."
Tuần Dạ Nhân, có sao?
Tuần Dạ Nhân có thể đi vào mấy lần, không có khả năng không hề có thu hoạch gì.
Nói không chừng cũng có!
Làm không tốt, Tuần Dạ Nhân đã âm thầm nuôi dưỡng một đám võ sư, mặc những áo giáp này, nếu là như thế. . . Tuần Dạ Nhân ngược lại là che dấu vẫn là rất kỹ.
Bọn họ chỉ tiến tới một lần, lúc này nếu như lui về, chờ đợi đến buổi tối cửa lớn mở ra, bọn họ có thể mang đi trên trăm tên Hắc Khải.
Tuần Dạ Nhân bên này, mặc dù không tính quá mạnh mẽ, nhưng cũng không yếu, nếu là lần lượt đến như vậy, dù cho một tháng một lần, hôm nay cách này bọn họ phát hiện di tích, cũng đã qua ba năm rồi.
36 lần!
Vậy thì tuy thu nhập không nhiều giống như vậy, nếu như có lòng tham thì, khả năng đã lấy được hơn một ngàn tên Hắc Khải rồi.
Tưởng tượng như vậy, bọn họ có chút kinh hãi.
Có thể như thế không?
Nếu thật là. . . Vậy thì Tuần Dạ Nhân che dấu quá kỹ, chỉ tính sơ sơ đủ cho võ sư mang, thời gian ba năm, cũng đủ để bồi dưỡng được một đám võ sư rồi.