TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 514: Thu hoạch (3)

Mấy vị mặc áo choàng, nháy mắt căng thẳng.

Một người trong đó, nắm khư khư một cái túi, rất lớn, nhét vào phía trước ngực, nhưng lại không giấu được.

Hách Liên Xuyên khác thường nói: "Ta... hình như cảm nhận được cái gì đó..."

Không chỉ ông ta, lúc này, Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương cũng vội nhìn, rất nhanh, sắc mặt từng người liền trở nên dị thường.

Mà Lý Hạo, thật ra đã nhìn thấy.

Người của Phi Thiên, hình như nhặt được một vài Thần Năng Thạch, người của Diêm La cũng vậy.

Mấy vị Nhật Diệu của Phi Thiên, căng thẳng đến phát hoảng.

Ngay sau đó, 1 vị cường giả Nhật Diệu hậu kỳ, trực tiếp ném cái túi ra, trầm giọng nói: "Nhặt được thôi... mấy vị đại nhân cần, cứ cầm lấy là được!"

Lúc này, y lựa chọn vứt bỏ.

Bởi vì 2 vị Tam Dương cư nhiên đều chết rồi.

Định Trần còn dễ nói, Khổng Thất thực sự là quá đáng sợ, lúc đó ngài ấy không đi con đường thứ 2, cư nhiên lại chọn bay lên không trung, ngài ấy tưởng rằng ngài ấy là Tử Nguyệt sao? Ngài ấy tưởng ngài ấy có Lôi Thần Khải bảo vệ à?

Cái túi rơi vãi!

Lúc này, một hòn đá lăn ra, ánh mắt mấy vị Tam Dương biến đổi.

Thật là Thần Năng Thạch!

Hách Liên Xuyên không vội lấy, mà là hết sức đặc biệt nói: "Nội thành... có Thần Năng Thạch?"

Cường giả Phi Thiên trầm giọng nói: "Có! Nội thành có một vài nhà cổ, cửa không khóa, sau khi chúng tôi đi vào thì phát hiện có một vài phòng trống, có chưa Thần Năng Thạch, số lượng không nhiều, nhiều nhất là 3 đến 5 viên, ít nhất là một viên."

"Không chỉ chúng tôi, người vào thăm dò, trừ mấy vị đại nhân đi đến bên tháp cao, những người khác có lẽ ít nhiều cũng có phát hiện... cũng bởi vì như vậy mà chúng tôi mới một mực ở lại, lục tìm những Thần Năng Thạch này."

Tử Nguyệt liếc nhìn mấy vị cường giả Hồng Nguyệt, vài người cũng khẽ gật đầu, hiển nhiên, bọn họ cũng lục tìm những thứ này, chỉ là Tam Dương của bọn họ vẫn còn nên không sợ gì cả.

Thần Năng Thạch!

Món đồ này, mới là mấu chốt quan trong phát triển các đại tổ chức, Tuần Dạ Nhân cũng có, thứ đồ này chỉ xuất hiện ở di tích, chỉ là dưới tình huống thông thường, ngoại trừ là di tích đặc thù, nếu không số lượng đều rất ít.

Nhưng lần này... chỉ riêng Phi Thiên ném ra thôi cũng đã 50, 60 viên rồi!

Đây là một con số khổng lồ!

Hách Liên Xuyên cười: "Đây là do Phi Thiên thu hoạch, chúng ta lấy đi, chẳng phải là ăn hiếp sao? Thu về đi..."

Ông ta nhìn Tử Nguyệt và Luân Chuyển Vương một cái, cười nói: "2 vị cũng có ý như vậy đúng không?"

Tử Nguyệt cười lạnh, Luân Chuyển Vương cũng thản nhiên nói: "Định Trần và Khổng Thất bất ngờ bỏ mạng, ba đại tổ chức đồng khí liền chi..."

Lời còn chưa dứt, nháy mắt, 5 vị Tam Dương đồng thời ra tay!

Ầm!

1 người 1 vị!

5 vị cường giả Phi Thiên kia, sớm biết không ổn, liền muốn chạy trốn, nhưng Tam Dương và Nhật Diệu, vẫn có chênh lệch.

Nháy mắt, Hách Liên Xuyên một thương đánh chết tại chỗ 1 vị Nhật Diệu!

Những người khác, cũng gần như cùng lúc, đồng thời ra tay, cũng hầu như đồng thời giết địch!

Hồng Nhất Đường vẻ mặc bất đắc dĩ!

Ông ta không muốn!

Nhưng mà lúc Luân Chuyển Vương bọn họ bắt đầu nói chuyện, ông ta đã biết, phải xuống tay giết người, Tam Dương của Phi Thiên chết rồi, những người này còn đem theo nhiều Thần Năng Thạch như vậy.

Ai mà không muốn chứ!

Nhưng mà chừa cho Phi Thiên một người, ra ngoài vừa nói... chẳng phải là tự tìm phiền phức cho mình sao?

Nếu đã như vậy... vậy thì ai cũng đừng hòng đi!

Nhưng Tam Dương này, có lúc ra tay rất tàn nhẫn, đó cũng là luôn ở trạng thái phòng bị.

Phi Thiên không còn Tam Dương trấn thủ, còn không ngoan ngoãn chịu chết đi!

Chết rồi, tự nhiên sẽ không ai nói gì.

Hách Liên Xuyên chọn chọn lựa lựa, lại tìm thấy hơn 20 viên Thần Năng Thạch trên người mấy người này, một phần trong đó... thì tìm được trong cơ thể của chúng.

Ông ta cười: "Nhiều thật! 80 viên!"

Vỏn vẹn 80 viên Thần Năng Thạch!

Nhiều đến không ngờ!

Lúc này, ông ta cũng không giả làm người tốt nữa, chuyện phân chia lợi ích, ai còn muốn vờ vịt làm người tốt?

"Tử Nguyệt, Luân Chuyển, các người nói nên chia như thế nào đây?"

Hồng Nhất Đường vô cùng thẳng thắn: "Ta không cần!"

Ông ta không cần.

Nhưng mà ông ta đã giết người rồi!

Đây chính là trí khôn!

Nếu như ông ta không giết người, cũng không cần đồ... vậy thì tên này, có lẽ cũng đã bị giết luôn rồi, dù sao Phi Thiên cũng không dễ động vào, giết 5 vị Nhật Diệu Phi Thiên, một khi bị cường giả Phi Thiên biết được, vậy thì phiền phức rồi.

Tử Nguyệt và Diêm La cũng không ngoại lệ, những sát thủ đó, cũng không kiêng nể cái gì.

Bây giờ, ông ta cũng giết người, tự nhiên sẽ giữ bí mật.

Ông ta không muốn, Hách Liên Xuyên cũng không khách khí, Thần Năng Thạch là bảo vật cấp chiến lược, ông ta trực tiếp nói: "Bốn người chúng ta, mỗi người 20 viên!"

Luân Chuyển Vương lạnh lùng nói: "Ngươi nuốt trôi nhiều như vậy sao?"

20 viên?

Hồ Định Phương và ông ta, chẳng phải là chia mỗi người một nữa à?