Vương Minh cười ha hả nói: “Đừng sợ, có ta ở đây! Vương gia ta, cũng có thể gọi là một thế lực.”
Trước kia Lý Hạo không hỏi, lúc này đây lại có chút hứng thú: “Nhà ngươi, cũng là Hổ Dực quân sao?”
“Thế thì không phải!”
Vương Minh giải thích: “Quân đồn trú chia làm ba bộ phận, Hổ Dực quân chỉ là một trong số đó. Ngoài ra còn có Ngân Nguyệt quân là trung quân, cũng là quân trung ương của tam quân trên danh nghĩa. Còn nữa chính là Bạch Long quân, nhà ta chủ yếu ở bên này.”
Bạch Long quân.
Lý Hạo lại nói: “Ba ngươi cũng là thống soái như Hồ Định Phương?”
“Khụ khụ...”
Vương Minh ngượng ngùng: “Làm sao có thể, thống soái... Chắc chắn không phải! Bằng không, thân phận của ta trâu bò như thế còn đi Tuần Dạ Nhân làm gì? Cha ta... Cha ta không tính là gì cả, chủ yếu là gia gia ta, ông ấy là phó soái Bạch Long quân.”
Vương gia hắn, cao nhất cũng chính là gia gia của hắn, kỳ thật không tính là kém, hoặc là nói rất lợi hại!
Nhưng giờ phút này, Lý Hạo lại không cảm thấy quá lợi hại.
Chủ yếu là vì hắn đã nhìn thấy Thống soái Hổ Dực quân Hồ Định Phương.
Khó trách lần trước Vương Minh chào hỏi, hình như người ta không biết... Kỳ thật cũng bình thường, Hồ Định Phương cùng cấp với thống soái Bạch Long quân, mà phó soái, hắn chắc chắn cũng biết, nhưng mà cháu trai của phó soái... Thật sự không lọt vào mắt Hồ Định Phương.
“Thoạt nhìn Hồ Định Phương tuổi không lớn, làm sao hắn có thể là thống soái Hổ Dực quân đây?"
Lý Hạo có chút tò mò, chẳng lẽ chính là vì thực lực?
Nhưng quân đội, cũng chỉ nhìn thực lực hay sao?
Vương Minh suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Tuổi của Hồ Soái đích xác không tính là lớn, cho là khoảng 40 đi. Kỳ thật cũng là người trẻ tuổi nhất trong thống soái của tam quân, chấp chưởng Hổ Dực quân cũng đã tám năm rồi, hơn 30 tuổi đã chấp chưởng Hổ Dực quân rồi.”
“Cụ thể ta không biết quá nhiều, chỉ biết hình như đã hơn mười năm rồi, lúc ấy Hổ Dực quân xảy ra chút vấn đề, không biết là phản loạn hay là siêu năng tập sát... Dù sao lần đó, Hổ Dực quân đã chết rất nhiều người, lần đó hình như Hồ Soái cũng thiếu chút nữa chết...”
Dứt lời bổ sung tiếp: “Sau đó, hình như Hổ Dực quân có một chút biến động, kéo dài mấy năm, mãi cho đến khi Hồ Soái đứng ra, lấy thực lực cường đại, tính tình quả quyết, mới bình định được những hỗn loạn này, tái cấu trúc Hổ Dực quân, sau đó, hắn bắt đầu nắm giữ Hổ Dực quân, thời điểm đó hắn đã giết không ít người.”
“Bởi vì một số tướng lĩnh có thâm niên đều đã chết rồi, tuy rằng Hồ soái còn trẻ, nhưng bây giờ uy vọng cực cao ở Hổ Dực quân!”
Lý Hạo đăm chiêu, Hách Liên Xuyên nói Hồ Định Phương biết Ngũ Cầm Thuật, biết Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật....
Hồ Định Phương tiến bộ nhanh như vậy, bây giờ đã là Tam Dương hậu kỳ rồi, liệu có liên quan đến Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật hay không?
Vậy thì ai truyền nó lại cho hắn?
Chắc chắn không phải là lão sư, nếu không lão sư chắc chắn sẽ nói đến.
Sư tỷ?
Lý Hạo khẽ nhíu mày, hắn có một sư tỷ ở Bạch Nguyệt thành, hắn biết.
Hơn ba mươi tuổi rời đi, cụ thể tên là gì, Lý Hạo không rõ lắm, hình như gọi là Hoa gì đó. Lão sư đã từng nói qua vài lần, nhưng đều rất nhanh không nói nữa, mỗi lần đều là theo bản năng nói tới một chút, sau đó liền chuyển đề tài.
Hách Liên Xuyên cũng biết, vậy khả năng là lão sư cũng biết Hồ Định Phương học được Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật đi?
Nếu đã không giết hắn... Không biết là vì thực lực không được, hay là vì nguyên nhân khác, nhưng lão sư không nói tới, có thể là mặc định, hoặc cảm thấy không cần phải nói đến chuyện này.
Lý Hạo gật gật đầu, cũng không hỏi nữa.
Ngược lại Hạ Dũng mở miệng nói: “Hồ Định Phương đích thật là hạt giống tốt của quân đội, nhưng nếu nói người có uy vọng nhất trong quân đội ở Ngân Nguyệt, thì phải là vị kia, Vũ Soái của Ngân Nguyệt quân!”
Nói đến vị này, hắn biết Lý Hạo chắc chắn không biết, cười giải thích: “Vũ Soái là một vị lão tướng, Ngân Nguyệt Quân đã được hắn nắm giữ 30 năm, lúc ta rời đi thì hắn đã là thống soái quân đội của Ngân Nguyệt!”
“Người này mới là đối tượng ngươi cần phải chú ý.”
“Năm đó, người này ở Ngân Nguyệt võ lâm, danh tiếng không hề nhỏ.”
“Hắn là người trong võ lâm?”
Lý Hạo sửng sốt, Hạ Dũng lắc đầu: “Không phải, nhưng hắn là võ sư! Khi lão sư ngươi hoành hành, trong thời kỳ đỉnh cao, không ai không dám đánh! Nhưng lão sư của ngươi và hắn lại luận bàn một lần, thắng bại chúng ta không biết, cả hai đều không nói, nhưng từ sau lần đó, lão sư của ngươi giúp quân đội hoàn thành một vài nhiệm vụ, người ngoài đều biết, có thể lão sư của ngươi thiếu nhân tình, hoặc là đánh ra giao tình.”
“Có thể bị lão sư ngươi đánh ra giao tình... Hoặc là nói, không bị giết, vì một vài lý do, tất nhiên, chưa chắc hắn dám giết người đó, dù sao, người đó cũng không phải là người bình thường.”
“Kỳ thật đối với thực lực của vị kia, chúng ta cũng không phải quá rõ ràng, hắn cũng không cần dựa vào thực lực áp chế võ lâm. Năm đó võ lâm cùng quân đội cũng là hai thứ không thể trêu chọc, nhưng vị này đích xác có thể chú ý một chút, hiện giờ là siêu năng hay võ sư, chúng ta đều không thể biết được.”
Lý Hạo gật đầu.
Vương Minh cũng mở miệng nói: “Vị kia rất khiêm tốn, chỉ là rất có uy vọng, khi gia gia ta nhắc tới Vũ Soái, đa phần đều là sùng bái. Trong tam quân, chủ yếu cũng chỉ có Ngân Nguyệt quân thật sự tham dự đại chiến, thực ra hai quân khác sát khí không nặng.”
“Đại chiến?”
Lý Hạo lại cảm thấy mình cô lậu quả văn: “Sao lại có đại chiến chứ?”