“Ngươi không biết.”
Vương Minh giải thích: “Đã từng xảy ra, khoảng 20 năm trước, có mấy hành tỉnh đã xảy ra phản loạn, hy vọng thoát ly khỏi sự thống trị của vương triều. Ngân Nguyệt quân phụng mệnh xuôi nam, chính là Vũ Soái thống lĩnh Ngân Nguyệt quân xuôi nam đại chiến với phản quân, chúng ta cách bọn họ khá gần, lúc mà quân Trung Bộ còn chưa tiến vào, Vũ Soái đã đánh tan hơn 50 vạn quân đội liên quân tam tỉnh... Cụ thể đánh như thế nào, lại không rõ ràng lắm, nhưng lúc đó Ngân Nguyệt quân chỉ có hơn 10 vạn người, khó có thể tưởng tượng nổi, lấy ít thắng nhiều, trực tiếp bình định nổi loạn!”
“Có chút quan hệ với ba tổ chức lớn.”
Hạ Dũng lại bổ sung một ít: “Trong phản loạn của tam tỉnh có bóng dáng của ba tổ chức lớn, năm đó có thể bọn họ đã phát hiện ra cơ mật của siêu năng. Sở dĩ phát sinh phản loạn, đến giờ cũng không rõ nguyên nhân là gì, dù sao khi đó khiêm tốn một chút vẫn tốt hơn... Nhưng sau đó, có một vài người nói, có thể ba tổ chức lớn đã được thành lập vào thời điểm đó, họ tìm thấy một cái gì đó quan trọng, từ đó tạo ra sự cạnh tranh, cuối cùng thậm chí dẫn đến biến động trong tam tỉnh!”
“Vũ Soái trấn áp phản loạn, lấy ít thắng nhiều,.. Kỳ thật ở trung ương có một ít tư liệu, nhưng đều bị phong tỏa, theo ta hiểu rõ, có lẽ do cuối cùng Vũ Soái giải quyết một ít cường giả của ba tổ chức lớn, cụ thể như thế nào, chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới biết được.”
“......”
Hai người không ngừng bổ sung cho Lý Hạo một ít kiến thức.
Vương Minh còn dễ nói, Hạ Dũng không biết suy nghĩ thế nào, có vài thứ, có vài tình báo, kỳ thật đều do hoàng thất thu thập, vị này lại không kiêng nể gì nói cho Lý Hạo.
Dần dần, Lý Hạo đối với Bạch Nguyệt Thành, có thêm hiểu biết.
Tòa đại thành ba mươi triệu dân này, phức tạp hơn Ngân Thành gấp trăm lần!
Rất nhiều nhân vật lớn không thể trêu chọc đều ở bên này.
Toàn bộ hạch tâm của Ngân Nguyệt, cũng ở đây.
Ngoại trừ những nhân vật cấp đại lão đương nhiệm này, còn có một số đại nhân vật Trung Bộ về hưu trở về, còn có một số đại nhân vật trong nhà có người ở các tỉnh khác đảm nhiệm chức quan trọng, còn có rất nhiều rất nhiều... Dù sao đều là tồn tại Lý Hạo cũng không thể trêu chọc được.
Hầu Tiêu Trần không phải là cha hắn, cho dù thật sự là cha hắn, cũng có tồn tại mà con cha cháu ông trêu chọc không nổi.
Hầu Tiêu Trần chưa phản, không phản, địa vị của hắn ở Ngân Nguyệt cũng không phải cao nhất.
Lý Hạo nhanh chóng ghi nhớ tất cả.
Cuối cùng, Vương Minh nhớ tới cái gì đó, đang chuẩn bị lên xe, Vương Minh lại nói: “Đúng rồi, còn có nội bộ của Tuần Dạ Nhân! Ngươi nhớ kỹ, trong nội bộ của Tuần Dạ Nhân, Hầu bộ lớn nhất, lão nhị không phải Hách bộ, mà là Ngọc tổng quản!”
“Ngọc tổng quản... Người phụ nữ vẫn đi theo Hầu bộ?”
“Đúng!”
Lý Hạo biết, cô gái kia... Rất lợi hại, rất lợi hại!
Húc Quang!
Trước đây, Lý Hạo không dám xác định, sau này thấy Hồng Phát bị giết, hắn biết, người phụ nữ đó chính là tồn tại cấp độ Húc Quang.
“Nàng là lão bà của Hầu bộ sao?”
“Không.”
Lý Hạo có chút quái dị: “Nhưng sao ta thấy hai người bọn họ rất thân mật.”
“Ai biết được, đừng nói lung tung là được.”
Vương Minh cười ha hả nói: “Mấy năm nay Ngọc tổng quản vẫn luôn chăm sóc Hầu bộ, nói không phải... Trong thực tế, gần gần như vậy rồi. Chuyện lớn nhỏ của Tuần Dạ Nhân, Hầu bộ đích thân tham gia không nhiều lắm, mà thường là do nàng ra lệnh.”
Hạ Dũng cười lạnh: “Nếu ta là Hách Liên Xuyên... Thì đã không làm nữa rồi, để một người phụ nữ cưỡi lên đầu!”
Vương Minh Tài mặc kệ hắn nói như thế nào, lại nói: “Thứ ba chính là Hách bộ, Hách bộ làm người rất tốt, rất dễ nói chuyện, mọi người có việc, phần lớn cũng đều là tìm Hách bộ giải quyết, nếu không giải quyết được mới có thể đi tìm Ngọc tổng quản.”
Nói đến đây, Vương Minh cười ha hả nói: “Đôi khi Ngọc tổng quản nói chuyện rất khắc nghiệt, nhưng ngươi có phiền toái, tìm được nàng, nàng nói có thể giải quyết... Thì có nghĩa gần như có thể được giải quyết được! Hách bộ trưởng mà... Đồng ý rất thoải mái, nhưng mười, hắn chỉ có thể giải quyết một nửa.”
Lý Hạo nở nụ cười.
Bị Vương Minh nói như vậy, Lý Hạo cảm thấy Hách Liên Xuyên thật sự rất bi ai, người dưới đều nghĩ như vậy, có thể thấy được, năng lực làm việc... Cũng vậy thôi.
Xe tiếp tục tiến về phía trước.
Ba người không dừng lại.
Ngay cả khi gặp một số người, gặp một số thị trấn, đều không dừng lại.
Ba chiếc xe máy phong cách, cũng khiến không ít người chú ý, chỉ là cũng không ai động tâm tư gì, Hạ Dũng vừa nhìn đã rất bưu hãn, ai dám trêu chọc gã râu ria này?
......
Bạch Nguyệt thành.
Hách Liên Xuyên mệt mỏi rời khỏi tổng cục hành chính, đầu rất đau.
Vừa mới đi ra không lâu, đi tới trước mặt một người, tuổi không lớn, dáng vẻ hơn hai mươi tuổi, cũng mặc đồng phục tuần tra, chỉ là so với bọn Hách Liên Xuyên còn tươi sáng hơn một chút, còn khảm một ít viền vàng.
Người thanh niên này, tóc rất dài còn nhiễm chút màu xanh lá cây.
Vừa nhìn thấy người này đi về phía mình... Hách Liên Xuyên thấy rất là nhức đầu.
Tổng bộ của Tuần Dạ Nhân đến!
Lần này, tổng bộ đến 5 người, ngoại trừ người dẫn đầu không hiện thân, một vài người khác, hai ngày này chạy lung tung không ít lần.
Vị trước mắt này, cũng không đơn giản.
Vu Khiếu, 26 tuổi, nam, Tam Dương sơ kỳ!