Cao ốc Tuần Dạ Nhân.
Phòng làm việc của Lý Hạo.
Lý Hạo dựa vào ghế, ngửa đầu nhìn trời, lúc Vương Minh đẩy cửa bước vào, Lý Hạo vẫn còn đang suy tư.
"Sư huynh, chúc mừng nhé!"
Vương Minh cười ha hả.
Lý Hạo nhìn gã, Vương Minh vui vẻ ra mặt: "Nghe nói sáng sớm ngươi cùng mấy người Hầu bộ cùng đi họp, chỉ đi 4 vị, giỏi lắm, sư huynh muốn lên chức sao?"
Đi 4 vị, cấp bậc thấp nhất chính là Lý Hạo.
Lý Hạo không hứng thú nói những thứ này.
Hôm nay, đả kích đối với hắn không nhỏ.
Hôm qua đường hoàng bao nhiêu, hôm nay uể oải bấy nhiêu.
Còn tưởng rằng sau ngày hôm qua, toàn bộ Ngân Nguyệt, Lý Hạo hắn không dám nói xếp hạng năm vị trí đầu, song top 10 cũng mười phần chắc chín.
Kết quả hôm nay vừa nhìn... chết tiệt!
Đây là thấy hay không thấy?
Ngân Nguyệt, tuyệt đối không đơn giản.
Lý Hạo giờ khắc sâu ý thức, Ngân Nguyệt tuyệt đối không tầm thường, hành tỉnh bình thường không có khả năng có nhiều người ẩn giấu thực lực như vậy, đều là cường giả, sao phải ẩn giấu?
Hơn nữa, còn không phải 1-2 người.
Các lão đại của tổ chức lớn đều che giấu thực lực.
Hắn vẫn nhìn không thấu mấy người Hầu Tiêu Trần này.
Là nhìn không thấu, hay cảnh giới của đối phương quá cao, chính mình nhìn không thấu?
Phải chăng siêu việt Húc Quang?
Mà bọn hắn ẩn tàng, rốt cuộc đang kiêng kị cái gì?
Nếu mình nhìn không thấu, thì chứng tỏ siêu việt Húc Quang, vậy hôm nay thấy khoảng chừng 4 vị cấp độ siêu việt Húc Quang, Trung Bộ có sao?
Chỉ sợ... có!
Những người nói rằng họ ở cấp độ Húc Quang, thật là Húc Quang sao?
Tỉ như loại nhân vật thủ lĩnh như Ánh Hồng Nguyệt?
Người ta nói Húc Quang mới xuất hiện không bao lâu, nhưng Lý Hạo cảm thấy mấy tên khốn kiếp nàyất có thể sẽ xảy ra tình trạng mỗi khi tiến vào cảnh giới sau, mới có thể sẽ công khai cảnh giới phía trước.
Tỉ như cấp độ Húc Quang, chỉ sau khi bọn hắn tiến vào Húc Quang, mới có thể công khai với bên ngoài cấp độ Húc Quang này tồn tại.
Tuyệt đối có một nhóm người luôn đi trước mọi người.
Siêu năng xuất hiện 20 năm, dĩ vãng đều là mấy năm đổi mới cảnh giới một lần, Húc Quang nghe nói mới công khai ở Trung Bộ mấy năm, còn bên Ngân Nguyệt, trước đó lại ngay cả tên cảnh giới Húc Quang cũng không biết.
Sự chậm trễ của tin tức khiến nhiều người ở Ngân Nguyệt còn tưởng rằng, cảnh giới Húc Quang chỉ mới xuất hiện mà thôi, trên thực tế đã xuất hiện từ rất nhiều năm.
...
Nghĩ đến những thứ này, Lý Hạo có vẻ hơi bực bội.
Rất nhanh, hắn lại buông lỏng tâm tình.
Bỗng nhiên nở nụ cười.
Dạng này, mới càng thú vị nha.
"Lão Vương, ra ngoài hóng mát, thuận tiện thăm hỏi vài người bạn cũ."
"Liễu đội trường?"
"Không phải, tạm thời không cần gặp chị Liễu, vấn an tiền bối Nam Quyền."
"A?"
Vương Minh sửng sốt một chút, vì sao muốn gặp Nam Quyền?
Lý Hạo có tính toán của mình.
Nam Quyền Hạ Dũng, là võ sư mạnh nhất mà hắn từng gặp trừ Viên Thạc ra, võ sư thuần túy, mà không phải võ sư tấn cấp siêu năng.
Đối phương thay máu ba lần, có thể so với Tam Dương.
Đây là khái niệm gì?
Nhất thế vào Đấu Thiên, thật ra chính là Nhật Diệu mà thôi, nhưng đối phương lại cưỡng ép nâng cao một cảnh giới, cho nên thay máu, Lý Hạo cảm thấy có lẽ cũng là một con đường.
Con đường của lão sư, chưa chắc là sai.
Nhưng con đường phía trên võ sư Đấu Thiên đến giờ cũng không phải nhất định, có lẽ còn có đường khác, hắn cũng muốn hiểu rõ hơn.
Giờ phút này, hắn còn vài thế không cách nào hiểu ra.
Đã như vậy, nếu hắn cũng thay máu nhiều lần, có thể cấp tốc tăng lên chiến lực hay không?
Thứ như thế, có đôi khi tâm huyết dâng trào, trong nháy mắt cảm ngộ.
Một số thời khắc, cũng có thể kẹt chết cả đời ngươi.
Lý Hạo cộng thêm kiếm thế, đã cảm ngộ tam thế, bước vào phía sau Đấu Thiên, vốn là càng khó cảm ngộ, ai biết còn lại phải bao lâu mới có thể có lĩnh hội, nhìn biển, Cửu Đoán Kình không đến tầng thứ chín, tác dụng cũng không phải quá lớn.
Cho nên, hắn quyết định đi bái phỏng Nam Quyền.
Không chỉ Nam Quyền, bái phỏng xong Nam Quyền, hắn còn muốn đi bái phỏng một chút Vương Hằng Cương, vị cường giả Thiết Bố Y kia.
Trong thành nếu còn có Đấu Thiên khác, hắn cũng muốn đi bái phỏng.
Bên Võ Vệ quân, nếu nhiều Đấu Thiên, người cảm ngộ thế cũng nhiều, Lý Hạo cũng nguyện ý đi giao lưu một phen.
Lý Hạo mơ hồ có chút dự định.
Lão sư năm đó đơn đấu quần hùng Ngân Nguyệt, thật ra cũng là vì học hỏi những điểm mạnh của người khác, lấy thừa bù thiếu, cảm ngộ thế của những người này, bởi vậy mới có thể ngũ thế dung hợp.
Vô địch lộ ghi lại trên cổ tịch, cũng cho ngươi đi khiêu chiến tứ phương, tụ thế vô địch.
Tất cả nói lên rằng, chiến đấu nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn, không có gì xấu.
...
Vương Minh cũng mặc kệ Lý Hạo vì sao muốn đi gặp Nam Quyền.
Nhưng thật ra Tuần Dạ Nhân cũng không có chuyện gì để làm, về phần vây quét 3 tổ chức lớn, hiện tại cũng chỉ là trên mặt chữ, còn không có chân chính bắt đầu xuất động, bọn hắn rất rảnh.
Xe thể thao lại khởi động. Nó nhanh chóng hướng tới một khu vực giàu có ở Nam Giao.
Hạ Dũng có tiền, không thiếu tiền. Là võ sư đến từ hoàng thất, sau khi đến thì mua một cái sân rộng ở Nam Giao, cổ kính, tiêu sái tự tại, sướng hơn nhiều so với sống ở túc xá như bọn Lý Hạo.
Khu biệt thự Nam Giao.
Khu biệt thự này không chừng còn rất lợi hại, lại an bài hai vị Trảm Thập cảnh, hai vị Tinh Quang sư làm bảo an, vừa có phong cách, lại bảo vệ an toàn.
Tối thiểu, đối với rất nhiều người mà nói, Trảm Thập cảnh cũng tốt, Tinh Quang sư cũng được, đều là siêu nhân.
Có bọn hắn tuần tra khu biệt thự, đó là bảo hộ tuyệt đối an toàn.
Nhưng khi bọn Lý Hạo lấy ra lệnh bài của Tuần Dạ Nhân, mấy vị bảo an lập tức mở ra cửa lớn, hỏi cũng không dám hỏi nhiều, nhanh chóng cho đi.
Uy nghiêm của Tuần Dạ Nhân, có lẽ chỉ có tại lúc này mới có thể thể nghiệm.