TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 639: Nam Quyền (3)

"Váy dài chạm đất, luôn che giấu cặp đùi và bàn chân."

Lý Hạo bình thản cười: "Những bộ phận khác trên cơ thể cũng không có gì đặc biệt, nếu che hai chân, vậy rất có thể chính là Trạc Tâm Kiều Khách, sư phụ ta từng nói mấy lần, người phụ nữ này thích dùng đôi chân đâm người, còn nhanh hơn cả đao, Trạc Cước vừa ra, không biết có bao nhiêu võ sư bị đâm thủng tim."

"Nhìn như vậy, không giống như là Đấu Thiên mới tấn cấp gần đây, vậy chứng tỏ trước đó không tại Ngân Nguyệt, cũng tới từ hoàng thất?"

Hạ Dũng nhìn chằm chằm Lý Hạo, có chút bất ngờ, cũng có chút cổ quái, mãi mới nói: "Tiểu tử, hình như ngươi đã mạnh hơn trước, một chút ung dong, làm sao, tại Bạch Nguyệt thành, tự tin hơn rồi?"

Lý Hạo lắc đầu, cười nói: "Không phải, chỉ nghĩ về chút đồ vật, tiền bối không cần để ý."

Hắn cười nói: "Tiền bối, không mời chúng ta vào ngồi một chút sao?"

"Ha ha ha!"

Hạ Dũng cười ha ha: "Thú vị, vào ngồi đi! Nói thật, dáng vẻ cẩn thận chặt chẽ trước đó của ngươi, ta thấy không giống đồ đệ của Viên lão ma, hiện tại ngược lại có mấy phần của Viên lão ma năm đó, vào tuổi này của ngươi, cũng rất phách lối."

"Tiền bối từng gặp sư phụ vào độ tuổi này của ta?"

Lý Hạo cũng cười: "Sư phụ ta năm nay hơn 70, tuổi tác cũng coi như tương đối lớn, 50 năm trước, hắn chỉ sợ cũng mới tấn cấp Phá Bách, chắc Nam Quyền tiền bối không lớn tuổi hơn sư phụ của ta?"

Viên Thạc được coi là võ sĩ lớn tuổi hơn, Nam Quyền hẳn là nhỏ hơn lão mới đúng.

Hạ Dũng cười nói: "Gặp qua, ta chỉ nhỏ hơn sư phụ ngươi mấy tuổi, lúc hắn 20, cũng coi như là võ sư nổi danh, mặc dù sau này không nổi tiếng lắm, nhưng khi đó, cũng đi theo sư phụ hắn vào Nam ra Bắc..."

Sư phụ của lLão sư?

Lý Hạo chưa từng nghe nói qua, có chút hiếu kỳ: "Sư phụ của lão sư ta..."

"Ừm, năm đó cũng coi như có chút danh tiếng, nhưng sau này danh tiếng bị Viên Thạc lấy hết, Viên lão ma lúc đầu không tu luyện Ngũ Cầm Thuật, sau này chính hắn đào mộ, đào được Ngũ Cầm Thuật, tự mình tiến hành cải tiến, mới có Ngũ Cầm môn hiện tại!"

Ngũ Cầm Thuật là sáng tạo của Viên Thạc, hoặc là nói chỉnh sửa dựa vào cổ tịch.

Điều này đại biểu Ngũ Cầm môn thật ra bắt đầu từ Viên Thạc, mới có truyền thừa.

Lý Hạo gật đầu, không hỏi nữa.

Hạ Dũng vừa dẫn hắn vào trong, vừa nói: "Trạc Tâm Kiều Khách... rất nhiều năm không ai kêu nàng như vậy, hiện tại đều gọi nàng là Bạch phu nhân! Nàng kết hôn rồi, không phải bên hoàng thất, không phải với ta, chỉ là bạn cũ đều sống tại Ngân Nguyệt, cho nên mới tới gặp ta."

Nói xong, lại cười nói: "Nhắc mới nhớ, có lẽ các ngươi quen chồng của nàng."

"Ai vậy?"

Vương Minh hơi nghi hoặc: "Võ sư Đấu Thiên, ta trước nay chưa từng nghe nói qua, nhà chồng họ Bạch, có thể cưới một võ sư Đấu Thiên, không đơn giản nha, Bạch Nguyệt thành có cao thủ họ Bạch sao?"

Hạ Dũng cũng cười: "Ngươi vừa nói Bạch Nguyệt thành đấy thôi!"

Vương Minh sững sờ. Thật lâu, kinh ngạc nói: "Bạch Nguyệt thành Bạch gia?"

"Đúng!"

Lý Hạo lại có chút mờ mịt.

Vương Minh vội vàng nói: "Bạch Nguyệt thành! Bạch Nguyệt thành vốn không gọi Bạch Nguyệt thành, chỉ là sau này dần dần bị người ta gọi thành Bạch Nguyệt thành, nhưng mọi người dần quên lãng bản danh của Bạch Nguyệt thành, sau này bên chính phủ cũng đều gọi như vậy."

"Ngân Nguyệt lấy từ chữ đầu của hai thành Ngân Thành và Nguyệt Thành, nhưng giờ nhiều người cho rằng đó là từ thứ hai của Bạch Nguyệt thành, nhưng thật ra là sai, nhưng thời gian rất lâu, không phải người bản địa, bình thường cũng không biết việc này."

Vương Minh là người sinh trưởng ở Bạch Nguyệt, gã biết rất rõ, vội nói: "Bạch Nguyệt thành sở dĩ bị người ta thêm một chữ Bạch, là bởi vì 80 năm trước, Bạch gia làm thành chủ tại Bạch Nguyệt thành suốt 120 năm! Mãi đến khi hoàng thất lui khỏi vị trí phía sau màn, Bạch gia xuống đài, Hành Chính Tổng Thự thành lập, lúc này Bạch gia mới biến mất."

Thành chủ!

Cách gọi cổ xưa.

Nhưng 80 năm trước, thành chủ mới là lão đại của một thành, Bạch gia luôn cha truyền con nối, vẫn luôn là thành chủ của Bạch Nguyệt thành, thống lĩnh toàn bộ Ngân Nguyệt.

80 năm sau, không còn nhiều người nhớ rõ Bạch gia.

Lý Hạo cũng có chút ngạc nhiên: "Bạch gia... Nam Quyền tiền bối nói, Trạc Tâm Kiều Khách gả vào Bạch gia?"

"Đúng."

Hạ Dũng cười nói: "Bạch gia hiện tại chia hai chi, một chi tại Thiên Tinh thành, một chi còn lưu tại nơi này, biết Bạch Long quân không?"

Lý Hạo kinh ngạc, nhìn thoáng qua Vương Minh.

Vương Minh ngượng ngùng nói: "Quên nói, Bạch Long quân thật ra là một chi quân đội do Bạch gia thành lập vào năm đó, chỉ là sau đó Bạch gia rút lui, Bạch Long quân mới thành một trong trú quân tam quân, cho nên vừa nãy Nam tiền bối nói chuyện, ta bèn nghĩ đến Bạch gia của Bạch Nguyệt thành."

Lý Hạo nhíu mày: "Thống soái hiện tại của Bạch Long quân..."

Vương Minh lắc đầu: "Không liên quan gì đến Bạch gia, bằng không ta sẽ không nói không có cao thủ Bạch gia, thống soái Bạch Long quân hiện tại là thống soái Nhậm Thiên Xuyên, sáng nay có lẽ ngươi còn gặp qua."

Lý Hạo nghĩ đến vị thống soái khoảng 50 kia, lúc ấy không nghe thấy đối phương nói chuyện, tuy nhiên thực lực không yếu, là cường giả Tam Dương đỉnh phong.

Ba người giờ phút này đã bước vào phòng.

Hạ Dũng cười nói: "Bạch gia tại Bạch Nguyệt thành, cũng không phải không có cao thủ, chỉ là tương đối khiêm tốn, ta nghĩ chắc các ngươi biết chồng của nàng, không nói hàm hồ, biết Hồ Định Phương không? Phó soái của Hổ Dực quân Bạch Nguyên Thanh, nghe nói qua chưa?"

Vương Minh lại sững sờ: "Thống soái mặt trắng kia sao? Ta gần như quên tên hắn, chỉ biết mọi người gọi hắn tướng quân mặt trắng..."

Lý Hạo cảm thấy rất khó hiểu.

Tại sao lại có dính díu đến Hổ Dực quân?

Tình huống của Ngân Nguyệt quả nhiên rất phức tạp.

Hạ Dũng tiếp tục nói: "Chính là hắn, người mà Bạch phu nhân gả chính là hắn, Hồ Định Phương có thể tuổi trẻ lên làm thống soái của Hổ Dực quân, thật ra Bạch gia xuất lực không ít. Tình huống của Ngân Nguyệt khá phức tạp."

"Bạch gia ủng hộ Hồ Định Phương, xem như Tọa Địa Hổ, mà Bạch gia tại Thiên Tinh thành, lại có chút liên quan với Quân Pháp ti, cho nên Hồ Định Phương xem như đường đường chính chính đại biểu của Quân Pháp ti, trú quân vốn thuộc về Quân Pháp ti, Hồ Định Phương có xuất thân tốt."

Lý Hạo hồ đồ rồi: "Vì cái gì Bạch gia không ủng hộ Bạch Nguyên Thanh làm thống soái?"

"Hồ Định Phương cũng không đơn giản!"

Hạ Dũng cười: "Phía sau Hồ Định Phương còn có những người khác, Hồ Định Phương vốn không làm nổi thống soái, nhưng nghe nói vợ của hắn là người tài ba, vợ hắn xuất lực không ít."

Nói xong, đầy thâm ý nhìn qua Lý Hạo.

Lý Hạo thản nhiên nói: "Sư tỷ ta, tiền bối quanh co làm gì. Sư tỷ ta có thể có năng lực lớn gì chứ?"

Hạ Dũng cười ha ha: "Đương nhiên là có năng lực, lão sư ngươi khá thân với Hoàng Vũ, cụ thể thì không rõ, nhưng hai người quen biết nhau, còn có một số giao tình, lúc ấy hình như sư tỷ của ngươi đi tìm Hoàng Vũ, sau đó Hoàng Vũ ủng hộ Hồ Định Phương thượng vị. Bạch gia chỉ có thể nuốt nghẹn chấp nhận, dù sao Hồ Định Phương cũng coi như bọn hắn ủng hộ, không có khả năng vạch mặt, dù sao rất nhiều người không hy vọng Bạch gia lần nữa quật khởi, cho nên Hồ Định Phương thượng vị, cũng thu được sự chấp nhận của rất nhiều cao tầng."

"..."

Lý Hạo nghe thôi mà đau đầu, chỉ một người phụ nữ mà thôi, cũng có thể dính dáng đến mình.