TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 641: Nam Quyền (5)

"Kiếm khách không luận bàn, xuất kiếm tất giết người!"

Hạ Dũng nhíu mày, giận dữ nói: "Vậy bỏ đi, lời này đã từng có người nói, tên Thiên Kiếm kia cũng từng nói lời này, hắn ở Trung Bộ cũng giết chóc vô số, xuất kiếm chính là giết người!"

Hạ Dũng lắc đầu tiếc nuối: "Đáng tiếc, ta còn có việc tại thân, cộng thêm không thấy được sư phụ ngươi, cho nên giờ chưa muốn cùng ngươi nhất quyết sinh tử. Dù thắng, cũng bị người trào phúng, đánh không lại Viên lão ma, chạy tới đánh đồ đệ của hắn... vậy đâu còn mặt mũi gặp người."

Một bên, Vương Minh nhịn không được nói: "Tiền bối cũng chưa hẳn là đối thủ của sư huynh ta..."

Nếu đã vạch trần, gã cũng không ngại vỗ mông ngựa.

Hạ Dũng bật cười: "Có lẽ đi!"

Nói đến đây, y nhìn về phía Lý Hạo: "Mục đích của ngươi tới, ta biết. Võ sư đều khát vọng mạnh lên, hoặc là nói không ai không khát vọng mạnh lên. Nhưng phương pháp đổi máu, thật sự không quá thích hợp ngươi, thể chất của ngươi không yếu, sau khi thay máu, cũng chưa chắc sẽ nhanh chóng mạnh lên."

Lý Hạo nhíu mày, không muốn giao lưu sao?

Cũng bình thường.

Dù sao, đây là con đường do đối phương tìm ra, không phải ai cũng nguyện ý chia xẻ, hắn không phải cũng không có nói ra mấu chốt của Uẩn Thần sao?

Chỉ là, hắn vốn chỉ muốn kiếm chút thu hoạch.

"Chớ suy nghĩ nhiều."

Hạ Dũng cười nói: "Cũng không phải là không chịu, mà là không cần thiết!"

"Đương nhiên, không phải là không có gì để nói với ngươi."

Hạ Dũng suy nghĩ một chút nói: "Ngươi là kiếm khách, muốn lại trở nên mạnh mẽ hơn, thì có biện pháp này, chỉ xem ngươi có dám hay không."

"Cái gì?"

"Hỏa Phượng Thương!"

Lý Hạo lại ngây ngẩn cả người, tại sao lại nhắc tới Hỏa Phượng Thương rồi?

"Hầu Tiêu Trần năm đó tất nhiên là võ sư đỉnh cấp, một trong tam đại thống lĩnh tất nhiên có hắn! Năm đó, xác suất lớn hắn chính là Đấu Thiên, còn giờ hắn là võ sư hay là siêu năng, ta cũng không đoán được."

"Nhưng hắn một thương giết Hồng Phát, ta lại nhìn ra được nhìn đó, thương của hắn, thương ý vẫn còn, thương thế cũng còn!"

Hạ Dũng trầm giọng nói: "Ngươi đi tìm hắn mượn Hỏa Phượng Thương, Nguyên Thần Binh có một điểm rất đặc biệt, uẩn dưỡng nhiều năm, hồn trong đó sẽ khôi phục! Hồn của những Nguyên Thần Binh một khi khôi phục, sẽ kế thừa một ít gì đó của chủ nhân, ví dụ như thế!"

"Ngươi có thể mượn Nguyên Thần Binh, cầm tới Hỏa Phượng Thương... nếu ngươi có tiền, thì mua chút Thần Năng Thạch, kích phát Hỏa Phượng Thương, ngươi không nên đấu với Hầu Tiêu Trần, chuyện này rất vô nghĩa, hắn mạnh hơn ngươi quá nhiều! Nhưng ngươi giao thủ với Hỏa Phượng Thương vô chủ, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn."

"Cảm ngộ một chút thế của Hầu Tiêu Trần, cảm thụ sự dũng mãnh của Hỏa Phượng Thương một thương giết Húc Quang... Khi đó, kiếm ý của ngươi va chạm cùng thương ý, chỉ cần ngươi không bị Nguyên Thần Binh giết chết, tất nhiên có thu hoạch khổng lồ!"

"Thậm chí, có thể mượn cơ hội cảm ngộ một chút thế của Hầu Tiêu Trần, hắn năm đó rất cường đại, hiện tại cũng là như thế..."

Lý Hạo hiếu kỳ hỏi: "Tiền bối nói là sự thật?"

"Nói nhảm!"

Hạ Dũng cười nói: "Cần phải lừa ngươi sao? Không chỉ Hầu Tiêu Trần, còn cả Hoàng Vũ, nếu ngươi có thể mượn binh khí của hắn, cũng sẽ có chút thu hoạch. Thật ra, binh khí của mỗi một vị võ sư quanh năm uẩn dưỡng, đều sẽ có một ít thần ý của chính hắn ở trong đó."

"Nguyên Thần Binh càng tốt nhất! Bởi Nguyên Thần Binh có hồn!"

Nói đến đây, Hạ Dũng lại nói: "Còn nữa, nếu một vài Nguyên Thần Binh của cổ văn minh xa xưa từng có chủ, đến nay thần ý chưa tán, ngươi cũng có thể giải phong thử một chút, nhưng... quá nguy hiểm! Bởi vì loại Nguyên Thần Binh này có sự không chắc chắn rất lớn, nếu chủ nhân năm đó quá cường đại, ý lưu lại quá mạnh... vậy ngươi sẽ xong đời, một khi binh hồn khôi phục, một chiêu xử lý ngươi... ngươi chết."

"Cho nên, tốt nhất đừng thử loạn, loại Nguyên Thần Binh đã giải phong nhiều năm như Hỏa Phượng Thương, tối thiểu còn có một số tính ổn định."

Những gì Hạ Dũng biết thực sự không hề tầm thường.

Lý Hạo nhanh chóng tiếp thu tất cả những thứ này, rồi nhanh chóng nói: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm!"

Mặc dù chưa thể hỏi ra phương pháp đổi máu, nhưng Hạ Dũng cũng đã chỉ điểm rất nhiều, Lý Hạo vẫn là rất vui vẻ, hắn cũng phát hiện, những lão võ sư Ngân Nguyệt này, tuy đều có chút thiên kiến bè phái, bí thuật sẽ không loạn truyền, nhưng vài cảm ngộ cơ bản, người ta cũng không ngại nói cho ngươi.

Hồng Nhất Đường như vậy, Hạ Dũng cũng là như thế.

Bao gồm Lưu Long trước đó, không bao lâu liền đưa Cửu Đoán Kình cho Lý Hạo, ở khía cạnh nào đó mà nói thì bọn hắn rất hào phóng.

"Khách khí cái gì!"

Hạ Dũng cười ha hả, nhìn Lý Hạo, nghiền ngẫm nói: "Ta rất vui khi nhìn thấy sự phát triển mạnh mẽ của võ sư! Tiện thể cũng biết được thực lực của Hầu Tiêu Trần rốt cuộc như thế nào, thương của hắn nếu giết không chết ngươi, nói rõ thế của hắn... à, còn trong phạm vi tiếp nhận của ta!"

"Nếu ngươi bị thương của hắn giết chết, vậy chứng tỏ tên này khủng bố đến cực hạn, ta sẽ chạy xa Ngân Nguyệt một chút."

Lý Hạo cười, gật gật đầu, cũng không để ý bị xem như đá thử kiếm.

Hắn nghĩ nghĩ hỏi: "Tiền bối, khu vực Trung Bộ có võ sư có thể địch nổi Húc Quang sao?"

"Không biết."

"Không biết?"

Hạ Dũng nhún vai: "Ai biết được, võ sư đều rất khiêm tốn, sau khi siêu năng quật khởi, võ sư chính là cháu trai, trừ phi chuyển đổi thành siêu năng, nếu không không khiêm tốn không được. Chém Tam Dương, ta biết là có. Chém Húc Quang... thì chưa từng gặp. Nhưng cũng chưa chắc không có."

"Con đường phía trên Đấu Thiên của võ sư, chưa hẳn chỉ có một đường, Uẩn Thần, cũng chưa chắc chính là duy nhất!"

Y suy tư một chút nói: "Tỉ như ta biết một người, kẻ này... kẻ này chưa hẳn đã yếu đi, Thiên Kiếm chuyển thành siêu năng, ở trong Húc Quang cực kỳ cường hãn, tên kia không chuyển siêu năng, cũng cực kỳ cường hãn..."

"Ai?"

"Bá Đao!"

Hạ Dũng trầm giọng nói: "7 năm trước, ta từng gặp Bá Đao một lần, tên kia chém ra một đao, thiên băng địa liệt! Ta chắc chắn, hắn không phải siêu năng, là võ sư! Nhưng ngày đó, hắn trảm một vị Tam Dương, còn sớm hơn cả sư phụ ngươi, giờ đã qua bảy năm, ai biết hắn hiện tại như thế nào."

Bá Đao!

"Đao của Bá Đao... cho ta một loại cảm giác, đường hắn đi, không tầm thường! Tên kia không tăng cường nhục thân, không thay máu, không cường hóa ngũ tạng, hắn cường đại đao ý, hóa thân thành đao!"

Lý Hạo rơi vào trầm tư: "Ý của tiền bối là, Bá Đao biến chính mình thành một cây đao, hắn cường hóa thần ý cùng thế, nhưng tự thân lại không có cường đại như vậy, đúng không?"

"Không sai!"

Hạ Dũng lại gật đầu: "Bá Đao khi đó, cho ta một loại cảm giác, thần ý của hắn vô địch! Nhưng nhục thân lại rất yếu đuối, nhục thân của hắn không bằng ta, ta hoài nghi, hắn không xuất ra đao ý, ta lúc ấy đi lên cho hắn một quyền, liền có thể đánh chết hắn."

Cường hóa thế cùng thần ý, đã cường đại đến cực hạn, mặc kệ nhục thân...

Lý Hạo lại học được thêm điều mới.