TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 729: Mãnh hổ xuất sơn (1)

Ngày 15 tháng 9.

Trời còn chưa sáng hẳn, một chi tiểu đội 50 người đã tập hợp ở cổng chính Võ Vệ Quân.

4 người Hồng Thanh, Hồng Hạo, Vương Siêu, Liễu Diễm, mỗi người thành công lập đội, Hồng Thanh cùng Hồng Hạo không cần phải nói, đều mang theo kiếm tu, là môn đồ của Kiếm Môn.

Vương Siêu cùng Liễu Diễm, người mang theo gần như đều là Tuần Kiểm Ti.

Duy chỉ có hai người Lý Hằng cùng Ngô Siêu, đành phải chọn những người còn lại, toàn bộ đoàn đội có vẻ hơi hổn độn.

Lúc này, tất cả mọi người có chút tâm thần bất định.

Có vài môn đồ Kiếm Môn, vẫn là lần đầu tiên chính thức làm nhiệm vụ, tuy bình thường huấn luyện khắc khổ, còn là ra ngoài giết người, ngẫm lại còn có chút bất an.

Đúng lúc này, Lý Hạo cất bước đến.

Nhìn mọi người, khẽ gật đầu, thấp giọng nói: “Người đã đến đông đủ, lên xe, đội trưởng mỗi đội dạy mọi người sử dụng hắc khải như thế nào!"

Tối hôm qua, lĩnh về hắc khải, Lý Hạo cũng biết Võ Vệ Quân sử dụng nó như thế nào.

Trong hắc khải có một thiết bị đặc biệt, bề mặt trông nhẵn nhụi, trên thực tế có mấy điểm nhỏ gồ lên, chỉ cần được mở khóa theo trình tự, hắc khải có thể tự nhiên mở ra, đây là Lý Hạo không nghĩ tới.

Hầu Tiêu Trần đã tìm ra nó như thế nào, Lý Hạo cũng không rõ ràng lắm.

Lúc này, trước cửa lầu Võ Vệ Quân, hai chiếc xe tải nhỏ đang đậu, chuyên dùng cho Võ Vệ Quân, có tài xế riêng, không cần tài xế thì tự lái.

"Đội 1 Đội 2 lên xe trước, đội 3 4 5 lên xe sau!"

Lý Hạo phân phó, Lưu Long ở trên xe tải phía trước, đội một Đội hai, còn lại là đội ngũ do Hồng Thanh cùng Liễu Diễm lãnh đạo.

Trong đội ngũ, vì nữ võ số không nhiều, nên gần như đều bị hai người chia đều.

Mọi người nhanh chóng lên xe của mình, võ sư tuy không trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, nhưng chỉ lệnh đơn giản, tất cả mọi người hiểu tuân thủ, nhất là những người Tuần Kiểm Ti, đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp.

...

Trên chiếc xe thứ hai, ba đội lục tục lên xe.

Lý Hạo không lên xe, mà biến mất ở trước mắt mọi người.

Xe của Võ Vệ Quân được chế tạo đặc biệt, thùng xe cũng không được bao bọc hoàn toàn, không có trần xe, có một số lỗ hở xung quanh thùng xe, thuận tiện bọn họ quan sát có địch nhân hay không.

Lý Hằng là một người nói nhiều, lúc này lên xe, nhìn thấy Lý Hạo không có ở đó, bắt đầu luyên thuyên: “30 người chúng ta, chen ở trên một chiếc xe, phía trước còn có 20 người. Còn nữa, đội ngũ của ta và lão Ngô, thật ra chỉ có 9 người, Lưu phó đoàn trưởng là Đấu Thiên, đoàn trưởng cũng đưa hắn vào... lẽ nào chúng ta dám chỉ huy Lưu đoàn trưởng?"

Không ai để ý y.

Lý Hằng rất phiền muộn, lại nói: “Còn nữa, tối hôm qua chúng ta mới quen người của tiểu đội mình, ngay cả người của những tiểu đội khác nhân cũng chưa quen, đoàn trưởng đã vội vã kéo chúng ta đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đây cũng quá..."

Chưa từng thấy như vậy.

Còn may, lần này chắc chỉ đi quanh một vòng, không ít người cũng coi đây là chuyến dạo chơi, đoàn trưởng mới khảo sát địa hình, ở Tuần Kiểm Ti nhiều năm, Lý Hằng vẫn hiểu.

Nói những thứ này, đều chỉ là vì thu được cảm giác tán đồng, thu được cảm giác tồn tại.

Lúc này, Vương Siêu không để ý hắn, là cháu trai của Vương Hằng Cương, Vương Hằng Cương đã nói một việc trước khi đi, Lý Hạo... không phải là một kẻ hiền lành, tuy tuổi còn trẻ, nhưng đồ đệ của Viên lão ma, tuyệt không đơn giản.

Cẩn thận một chút, đến Võ Vệ Quân, nghe lời là được.

Cho nên, Vương Siêu không nói nhiều, nói với người trong đội ngũ của mình: “Mặc vào hắc khải!"

Dứt lời, bắt đầu chỉ điểm mọi người mặc hắc khải, có người tò mò mặc lên, rất nhanh có người lên tiếng: “Vương đội, rất nặng, có hơi ảnh hưởng thân pháp, hay là cởi ra, đây là Bạch Nguyệt Thành..."

"Mặc vào!"

Vương Siêu rầu rĩ nói, hắc khải đương nhiên là nặng, nhưng đối với vũ sư thì cũng không tính là quá nặng, ảnh hưởng cũng không phải quá lớn, hơn nữa áo giáp này cũng không cứng ngắc, thực ra đối với động tác ảnh hưởng không lớn.

Thích ứng một chút, vấn đề cũng không lớn rồi.

Hiển nhiên, cường giả cổ văn minh cũng cân nhắc qua những thứ này, không có khả năng tùy tiện chế tạo áo giáp ảnh hưởng chiến lực.

Hồng Hạo thấy thế, cũng dặn dò đội ngũ bắt đầu mặc vào.

Thùng xe không tính quá lớn, không phải mặc áo giáp còn có thể chen, mặc vào áo giáp, 29 võ sư có vẻ hơi chật chội.

Nhìn thấy những người khác bắt đầu mặc chúng trước mặt mình, Lý Hằng nói nhảm thì nói nhảm, cũng dặn người trong đội ngũ bắt đầu mặc vào.

Rất nhanh, toàn bộ thùng xe đều là hắc khải chiến sĩ.

"Chư vị, ngày hôm nay chúng ta đi đâu, mọi người biết không? Đoàn trưởng cũng không nói mục đích..."

Ngô Siêu mặc xong áo giáp, không nhịn được nói: “Sao ngươi lắm vấn đề vậy!"

"Lão Ngô, ngươi không hiếu kỳ?"

"Không hiếu kỳ."

"Cũng đúng, ngươi và đoàn trưởng trước đây từng làm cộng sự, lão Ngô, ngươi nói đoàn trưởng chúng ta... khái khái, đáng tin không?"

Ngô Siêu không để ý tới y.

Đáng tin không?

Ngươi hỏi ta?

Ta nào biết!

Lý Hạo làm việc vẫn đáng tin, nhưng lá gan cũng không nhỏ, tối hôm qua y cùng Lưu Long hàn huyên, tuy lão đại không nói thẳng, nhưng cũng ám hiệu, phải cẩn thận, Lý Hạo mưu đồ không nhỏ.

...

Hai chiếc xe tải, một trước một sau, nhanh chóng cách rời nơi đóng quân của Võ Vệ Quân.

Mà Lý Hạo, lúc này đã đến phía trước.

Hắn không ngồi xe, mà bay như tên bắn, tốc độ không chậm so với xe.

Không bao lâu, hắn bèn tìm được Vương Minh đang ngáp trên xe thể thao.

Vương Minh chờ Lý Hạo đến gần, mới cảm ứng được Lý Hạo đến, nhanh chóng giật mình: “Lý Hạo... ngươi cũng quá sớm rồi!"

Lý Hạo liếc mắt nhìn gã, không nói gì, nói thẳng: “Tối hôm qua ta đã nói với ngươi, chính ngươi nhất định phải cùng theo ta?"

"Đương nhiên!"

Vương Minh hưng phấn nói: “Ngươi đừng nói, kể từ mấy lần lăn lộn cùng ngươi, trở về Tuần Dạ Nhân quá nhàm chán, nghe nói ngươi muốn đi ra ngoài huấn luyện dã ngoại, mang ta theo, ta cam đoan không gây thêm phiền toái."

"Võ Vệ Quân không tuyển siêu năng, cùng lúc phối hợp không tiện, cũng cùng lúc là vì bí mật... ngươi hiểu chưa?"

"Ân!"

Vương Minh gật đầu, gã đương nhiên hiểu tin tức trong chuyện mà Lý Hạo nói tối hôm qua.