TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 84: Sơ thí ngưu đao (2)

"Ồ. . ."

Trần Kiên khẽ động lần nữa, muốn tránh đi, nhưng mà, nó không nhanh bằng cú đá của Lý Hạo.

Trần Kiên cũng không hề tránh đi.

Làm thuẫn phòng, không thể tránh đi, vậy thì phòng!

Bùm!

Một tiếng nổ đùng!

Thân thể của Lý Hạo ở giữa không trung, duỗi chân ra mượn lực, sức lực toàn thân tập trung ở hai tay, giờ phút này, như Mãnh Hổ Hạ Sơn, trực tiếp hai tay nắm chặt, đánh lên không trung!

Phanh!

Trần Kiên lùi một bước về phía sau, Lý Hạo cũng bị đòn phản kích cực lớn làm chấn động, nhưng ngay lúc hắn tránh đi, giống như một Viên Hầu, không thể tưởng tượng nổi trên không trung lộn nhào một cái.

Vốn dĩ Lý Hạo bay lộn ngược, thoáng cái nhộn nhạo mà quay về.

Lần này, hai tay hiện lên móng vuốt, mà hạ xuống một trảo!

Lúc này Trần Kiên cảm thấy thật sự khó mà tin được, rõ ràng y bị Lý Hạo đánh lui một bước, hơn nữa cảm thấy hai tay của mình có chút đau đớn.

Cú sốc như vậy, thậm chí còn khiến cho y có chút thất thần.

Bởi vì hôm trước y mới cùng Lý Hạo giao thủ một lần, một cái tát của y đã đánh bay Lý Hạo.

Lý Hạo làm sao có thể đánh lui được y!

Nhưng mà, chấn động như vậy là không đúng với thời điểm hiện tại.

Lý Hạo cũng không thể tin được là mình nhộn nhạo mà quay về, tốc độ cực kỳ nhanh, hai móng vuốt có thể chế ngự được hai tay của Trần Kiên, một lực sắc bén từ mười ngón tay truyền đến, đánh xuống một trảo, đã khiến cho hai ống tay áo bên ngoài của Trần Kiên rách ra năm bảy phần.

Bù!

Giống như là tiếng kim loại ma sát, truyền ra âm thanh chói tai, hai ngón tay cào vào hai tay của Trần Kiên, trong nháy mắt đã để lại mười vết máu trên hai cánh tay, đương nhiên, Lý Hạo cũng không chịu nổi, mười cái móng tay, đều có chút nhấc lên.

"Ha!”

Lần này Trần Kiên thật sự rất kinh ngạc, nhưng đang trong lúc giao thủ, cũng không thể hỏi rõ ràng, y đã nói chỉ phòng thủ, lúc này cũng không sẵn sàng thay đổi quyết định.

Mắt thấy Lý Hạo lần nữa chộp tới, hai tay của y dao động, đánh văng Lý Hạo ra.

Khép hai cánh tay lại, ngăn chặn Lý Hạo vung quyền.

Nhưng mà sau một khắc, Trần Kiên hoài nghi thính giác của y xuất hiện vấn đề.

"Bặc bặc bặc!"

Liên tiếp tiếng gân cốt chấn động mà vang lên, sau một khắc, đập vào mi mắt chính là chân của Lý Hạo, như là một cái roi dài, từ trên không trung bay tới!

"Chết tiệt!"

Trần Kiên cũng nhịn không được nữa rồi.

Mẹ kiếp!

Trảm Thập cảnh!

Nói chơi ư, hôm trước hắn còn là một chiến ngũ tra*, tạm xét là Trảm Ngũ, mới cách một ngày thôi mà người ta đã Trảm Thập rồi, ngươi trêu chọc ta đấy hả?

Y cũng chỉ là Trảm Thập cảnh, mặc dù không phải mới vào, nhưng trong một thoáng không đề phòng bị một vị võ sư Trảm Thập cảnh đá trúng, như thế thật sự không dễ chịu.

Tên Lý Hạo này, lúc này mới lấy ra toàn lực.

Trần Kiên cũng không nói lời nào, tay phải lên quyền, một quyền đánh vào lòng bàn chân của Lý Hạo.

Đừng nói cái gì mà chỉ phòng thủ, y không thèm làm nữa, bị Lý Hạo một cước đá văng, mặc dù cũng không phải chuyện lớn gì, nhưng đảm bảo sẽ cảm thấy không vui.

Bùm!

Lại là một tiếng vang thật lớn, trên chân của Lý Hạo mang đôi giày đặc biệt của Tuần Kiểm Ti, rất chắc chắn, cũng rất cứng.

Một cước này đánh xuống, vừa vặn va chạm với nắm tay của Trần Kiên.

Nắm đấm của Trần Kiên cứng đến đáng sợ.

Răng rắc!

Lại là một tiếng vang nhỏ, Lý Hạo có cảm giác xương chân của mình giống như bị đánh liệt rồi.

Nhưng mà, lúc này Lý Hạo làm như chẳng có chuyện gì xảy ra, lần nữa mượn lực, như là Viên Hầu, mà nhộn nhạo lên, nắm đấm của Trần Kiên, chính là một điểm tựa, chân của hắn dựa vào cái điểm tựa này, làm thân thể xoay tròn.

Giờ này khắc này, nếu như người ngoài nhìn vào, giống như là Trần Kiên nắm lấy chân của Lý Hạo, ném Lý Hạo văng vòng.

Nhưng trên thực tế, điều này hoàn toàn không phải như vậy.

Trần Kiên cảm giác nắm đấm của y, giống như bị chân của Lý Hạo bắt lấy!

Dính lại với nhau!

Lý Hạo dùng nắm đấm làm điểm tựa, xoay tròn, xoay quanh một vòng, chân hạ xuống một chút, bay lên không trung, hai chân điên cuồng đá xuống!

"Ba ba ba!"

Tiếng không khí nổ đùng không ngừng vang lên.

Mà Trần Kiên, với vẻ mặt nghiêm nghị, lấy hai tay bảo vệ đầu, bảo vệ chỗ hiểm, còn tranh thủ thời cơ đánh trả.

Hai người, ngươi tới thì ta đi, lúc này đang đánh nhau tại khu vực tập thể hình.

Lý Hạo lại đá mạnh một lần nữa, Trần Kiên tránh được, một tiếng nổ, Lý Hạo đá ra một cước làm cho vách tường thủng một lỗ.

. . .

Cả hai người đồng thời đánh nhau.

Ngoài cửa ra vào, có người một số người đang cảm thấy khó tin.

Liễu Diễm trợn mắt há hốc mồm, nghiêng đầu thoáng qua nhìn Lưu Long, vẻ mặt của Lưu Long cũng ngốc trệ, ánh mắt có chút mất mát, hồi lâu, trầm thấp giọng nói: "Thần bí năng . . . Lần đầu tiên hiệu quả tốt đến như vậy!"

Trừ lần đó ra, không có lời nào để nói.

Lý Hạo của hôm trước, dáng vẻ như thế nào, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy qua.

Lý hạo của ngày hôm qua, sau khi hấp thu thần bí năng cũng không tệ, dù sao hắn cũng một cước đá văng được Liễu Diễm.

Nhưng Lý Hạo của hôm nay. . . Nếu như không phải Lưu Long đã xác định đúng thời gian, y thật sự hoài nghi, có phải là đã cách vài năm rồi mới được gặp lại Lý Hạo.

Khá lắm, chỉ qua một đêm, Trảm Thập cảnh rồi!

Mặc dù vẫn còn hơi non nớt, kinh nghiệm cũng còn khá yếu kém, nhưng mà đối thủ của hắn, cũng vừa vặn thích hợp cho Lý Hạo phát huy, là một thuẫn phòng không am hiểu về tiến công, nhưng lại khiến cho toàn bộ thực lực của Lý Hạo bộc phát ra ngoài.

Liễu Diễm mắt trợn trắng.

Cái quái gì chứ!

Chúng ta cũng đâu phải chưa từng được hấp thu thần bí năng, làm gì có hiệu quả tốt như vậy, nếu như hấp thu cả 2 phương, có thể trở thành võ sư Trảm Thập cảnh. . . Vậy những người trong Tuần Dạ Nhân, chăcs hẳn là không còn tồn tại cái gọi là Tinh Quang cảnh rồi!

Võ sư Trảm Thập cảnh, một khi đã tấn cấp, thường thường đều là Nguyệt Minh!

Cho nên, Tuần Dạ Nhân kỳ thật cũng hi vọng sẽ có một võ sư làm trụ cột, có thể gia nhập cùng bọn họ, dẫn năng nhập thể, trở thành Nguyệt Minh sư.

Đương nhiên, để đạt được Phá Bách quả thật không dễ dàng, ví dụ như Lưu Long, nếu như y có thể dễ dàng tấn cấp, vật thì Tuần Dạ Nhân nhất định sẽ xem y như bảo vật.

Tuy Lưu Long đã hấp thu được rất nhiều Thần Bí Năng, nhưng vẫn không cách nào tấn cấp, điều này đã khiến cho Tuần Dạ Nhân có chút thất vọng và bất lực với y, đành phải từ bỏ việc tiếp tục hỗ trợ cho Lưu Long, nên đã để cho hắn lên đường hồi phủ.

Người này, trước kia ở bên phía Tuần Dạ Nhân, cũng không tính là người bình thường, chỉ là vẫn không có cách nào tấn cấp, tiếp tục ở đó làm võ sư thật sự đã khiến y áp lực rất nhiều, việc lựa chọn trở về Ngân Thành, cũng là tự bản thân Lưu Long muốn về.

Trảm Thập cảnh, đúng là thứ mà đám người Tuần Dạ Nhân thích nhất hấp thu nhất.

Chỉ là đáng tiếc, rất khó để trở thành võ sư, thường thường khi tu luyện được đến Trảm Thập cảnh, tuổi tác cũng đã già, hơn nữa theo siêu năng phát triển, đối với một số người thật sự không thể chịu đựng được sự dày vò khi luyện võ, chỉ hận không thể lập tức trở thành Siêu Năng giả.

Có thể bình tâm mà luyện võ, đúng là chẳng có mấy người làm được.

Đúng vào lúc này, Vân Dao vẫn luôn không nói chuyện, bỗng nhiên khẽ nói: "Thần Bí Năng trong cơ thể hắn. . . Các ngươi có cảm nhận được không?"

Với những tình huống bình thường, Lý Hạo là một tân thủ, hấp thu Thần Bí Năng, sẽ có luôn có một quá trình rò rỉ hoặc tràn ra bên ngoài.

Cho dù là Lưu Long, thì bên ngoài thân thể cũng sẽ có Thần Bí Năng, tiểu đội Liệp Ma cũng sẽ có.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà Lý Hạo có thể nhìn thấy được Tinh Quang.

Nhưng mà trên người Viên Thạc và Lý Hạo đều không thể nhìn thấy.

------

Chiến ngũ tra(*): ngôn ngữ mạng , là một từ viết tắt, câu đầy đủ là “Sức chiến đấu chỉ có 5 mảnh vụn:.