TRUYỆN FULL

[Dịch] Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên

Chương 128: Có Tình Có Nghĩa

Hứa Chấn Quốc nghe nói như thế, lông mày theo bản năng nhíu lại, Chu Hạo học sinh này ít nhiều hắn cũng có nghe thấy, dù sao Chu Hạo cũng rất thân cận với con gái hắn, hắn không có khả năng không biết.

Nhưng cho tới nay hắn đều không can thiệp, chính là sợ dẫn tới tâm lý phản nghịch của con gái hắn.

Chỉ là bây giờ xem ra con gái hắn tựa hồ đã rơi vào cạm bẫy.

Hắn biết rõ cho dù Hứa Linh gặp phải khó khăn gì thì cũng chưa từng nhờ hắn giúp đỡ.

"Cha!" Thấy Hứa Chấn Quốc không lên tiếng, Hứa Linh không nhịn được lại kêu một tiếng.

"Linh nhi, ngươi muốn cha giúp ngươi như thế nào?" Hứa Chấn Quốc đè nén phiền muộn trong lòng, lên tiếng hỏi.

Hứa Linh chần chờ: "Cha, không phải gần đây công ty của cha đã nghiên cứu chế tạo một loại đan dược đặc thù giúp tăng cảnh giới sao, ta muốn Chu Hạo dùng nó."

Hứa Chấn Quốc quả quyết cự tuyệt: "Không được!"

Hứa Linh sững sờ, nàng không ngờ cha nàng lại quả quyết cự tuyệt như vậy, ngay cả chút đường sống thương lượng cũng không có: "Cha, vì sao chứ?"

Hứa Chấn Quốc cũng ý thức được ngữ khí của mình không đúng, vội vàng giải thích: "Linh Nhi à, loại đan dược kia có tác dụng phụ quá lớn, mặc dù có thể lập tức làm cho bạn học của ngươi tăng lên tới võ giả cao cấp, nhưng về sau cả đời hắn sẽ kẹt ở cấp độ này."

Hứa Linh lắc đầu: "Cha, nhưng mà lần trước cha đâu có nói như vậy!"

"Lần trước... Lần trước là do không kiểm tra ra tác dụng phụ của nó!" Hứa Chấn Quốc nhìn Hứa Linh, nhịn không được nói: "Linh Nhi, cha biết lòng tốt của ngươi, nhưng loại chuyện này không gấp được, cũng không thể cưỡng cầu. Coi như lần này ngươi giúp bạn học của ngươi thông qua khảo hạch thực chiến, vậy lần sau thì sao? Chẳng lẽ ngươi có thể giúp hắn cả đời?"

Hắn không đợi Hứa Linh nói chuyện, tiếp tục nói: "Ngươi bây giờ đã có được Băng Cơ Chi Thể, về sau nhất định bất phàm, có chút bạn học bình thường ngươi nên bỏ qua thì vẫn phải bỏ qua!"

Hứa Linh không ngốc, ngược lại nàng cực kỳ thông minh, nghe đến đó nàng làm sao còn không rõ ý của cha mình.

Hứa Linh đứng dậy khỏi ghế sô pha, mặt không chút thay đổi nói: "Cha, ta biết rồi, cha tiếp tục làm việc đi!"

Nói xong nàng bước chân cực nhanh đi tới cửa văn phòng.

"Linh nhi..." Hứa Chấn Quốc vội la lên.

Hứa Linh dừng bước: "Cha, Băng Châm Cô là Chu Hạo phát hiện và tìm được, lúc ấy nếu không có hắn thì con gái của cha đã chết trong miệng Yêu Mãng Hắc Mạn rồi. Ngoài ra ta không phải vì cố ý nói những điều này giúp hắn, mà chỉ là trần thuật một sự thật, lần này nếu như Chu Hạo bị khai trừ khỏi lớp huấn luyện, ta cũng sẽ rời khỏi lớp huấn luyện cùng hắn!"

Nói xong nàng cũng không quay đầu lại, trực tiếp đi ra văn phòng.

Hứa Chấn Quốc nhìn bóng lưng con gái hắn, vẻ mặt cười khổ, trong lòng hối hận vì đã nói ra những lời vừa rồi.

"Tiểu tử Chu Hạo này, ngày mai ta ngược lại muốn nhìn xem hắn đến cùng có bản lĩnh gì mà khiến cho con gái ta nguyện sống chết vì hắn như vậy!"

...

Sáng ngày thứ hai.

Trên sân luyện võ của trường cấp ba Khúc Thành.

Bóng người đông nghịt, toàn thể học sinh và các giáo viên lớp 12 đều ngồi trên khán đài, mà ở vị trí đài cao còn có không ít phụ huynh giống như khảo hạch thực chiến lần trước.

"Cùng một địa điểm cử hành khảo hạch thực chiến, không biết lần này có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn hay không?"

"Bớt mồm quạ đen lại đi, lão tử còn muốn sống lâu thêm mấy năm nữa đấy!"

"Bây giờ khu hoang dã đã sắp dọn dẹp xong, yêu binh cao cấp cũng không có mấy con, dị tộc làm sao có thể lại xâm lấn đến trường cấp ba Khúc Thành chúng ta nữa?"

"Chính xác, đừng tự hù dọa mình!"

Hầu hết các học sinh cấp ba đều nhỏ giọng bàn tán, còn các bậc cha chú của học sinh lớp huấn luyện cũng đang nói chuyện với nhau.

"Hứa chủ tịch thật sự đã nuôi dưỡng được một cô con gái tốt!"

"Đúng vậy, Băng Cơ Chi Thể chính là thể chất đặc biệt đã được định trước là Siêu Phàm cảnh, sau này Hứa chủ tịch phát đạt đừng quên dẫn dắt chúng ta đó!"

"Mấy ngày nay Hứa chủ tịch chắc là nhận được không ít lời mời chào của các thế lực lớn trong căn cứ thành phố Yến Kinh nhỉ?"

Hứa Chấn Quốc nghe phụ huynh học sinh xung quanh tâng bốc mà cười đến không ngậm miệng được.

Rất nhanh Thẩm Tĩnh đã đi lên đài cao.

Hứa Chấn Quốc vội vàng đứng lên, chào theo nghi thức quân đội.

"Chấn Quốc, tiểu tử ngươi năm đó tương đối không may, không nghĩ tới vận khí lại tích góp trên người con gái ngươi!" Thẩm Tĩnh cười ha hả nói.

Hứa Chấn Quốc nở nụ cười, gãi đầu: "May mắn a. Đúng rồi Thẩm huấn luyện viên, chuyện liên quan tới con gái của ta..."

Thẩm Tĩnh xua tay cắt ngang: "Chấn Quốc, nếu ngươi tin tưởng ta thì trước tiên không cần vội lựa chọn, chờ qua một đoạn thời gian lại nói.”

Hứa Chấn Quốc lập tức gật đầu: "Ta đương nhiên tin tưởng Thẩm huấn luyện viên, vậy con gái của ta liền giao cho ngài!"

Không bao lâu sau, toàn bộ học sinh của lớp huấn luyện đều đã đến đông đủ, trường học cấp cho áo giáp chính thức số T - 3.

Vương Minh, Lý Kế và các học sinh mặc xong, sắc mặt đều ngưng trọng, vì được mặc áo giáp này đã nói rõ khảo hạch thực chiến lần này bọn họ ít nhất đối mặt đều là yêu binh.

Quả nhiên, trên đài cao đã vang lên âm thanh của Thẩm Tĩnh.

"Lần này khảo hạch thực chiến có yêu cầu thấp nhất là đánh chết hai yêu binh cấp thấp!"

Hắn vừa mới nói xong, trên khán đài lập tức xôn xao.