Sau dị biến, công ty dược phẩm trở thành ngành kiếm tiền hàng đầu, cho dù là nơi có nhân khẩu kém như căn cứ Hoa Đông, công ty dược phẩm có lợi nhuận thấp nhất mỗi tháng cũng kiếm được hơn trăm triệu nhân dân tệ.
Mà công ty dược phẩm Cảnh thị xếp hạng 10 vị trí đầu, lợi nhuận mỗi tháng là mấy tỷ thậm chí hơn chục tỷ nhân dân tệ.
Bởi vậy thành viên hội đồng quản trị của công ty dược phẩm Cảnh thị có thể bỏ ra 10% cổ phần đã đau lòng đến nhỏ máu, không thua gì cắt thịt trên người mình, kết quả Chu Hạo lại yêu cầu 20%, đây quả thực giống như cắt xương trên người các thành viên hội đồng quản trị và cổ đông.
"Tuyệt đối không được!"
"20% cổ phần quá nhiều, trong các cổ đông chúng ta thành viên hội đồng quản trị có cổ phần lớn nhất cũng chỉ chiếm 35% mà thôi!"
"Đúng vậy, 20% cổ phần gần như là cổ đông lớn thứ hai, quyền nói chuyện quá nặng!"
Một đám cổ đông lập tức lắc đầu hô lên.
Bỏ ra 10% cổ phần bọn họ khẽ cắn môi còn có thể gom góp một ít, nhưng 20% cổ phần cơ bản sẽ làm cho bọn họ tổn thất nặng nề.
Chu Hạo cười nhạt nói: "Nếu chư vị không muốn bồi thường, vậy công ty liền đóng cửa chỉnh đốn và cải cách đi. Về phần kỳ hạn cụ thể liền cần phải xem quyết định của lãnh đạo thành phố!"
Lãnh đạo thành phố mặc dù không biết Chu Hạo là ai, nhưng vừa nghe xong lời này liền không cần nghĩ ngợi nói: "Ta không làm chủ được, chuyện này còn phải để Triệu tư lệnh quyết định!"
Lãnh đạo thành phố quyết đoán đổ thừa.
Sắc mặt của thành viên hội đồng quản trị và nhóm cổ đông của công ty dược phẩm Cảnh thị đột nhiên thay đổi.
Bọn họ biết rõ tính cách của Triệu tư lệnh, nhất là nghe nói hắn đã sớm sinh lòng bất mãn đối với công ty dược phẩm như bọn họ, nếu để cho hắn quyết định chỉ sợ công ty dược phẩm Cảnh thị sẽ bị chỉnh đốn và cải cách vô thời hạn.
"Chúng tôi đồng ý!" Chủ tịch công ty dược phẩm Cảnh thị sắp khóc, nói xong cả người đều xụi lơ trên mặt đất.
Vẻ mặt các cổ đông khác cũng như thấy cha mẹ chết.
Chu Hạo nở nụ cười.
Hứa Linh cũng cười một tiếng, có chút ý vị thâm trường nói: "Xem ra chư vị cổ đông của công ty dược phẩm Cảnh thị đều là người hiểu chuyện. Ta tin tưởng dưới sự cố gắng của chư vị, sâu mọt công ty có thể bị thanh trừ rất nhanh!"
...
Mãi đến gần 12h, đám người Chu Hạo mới trở về biệt thự ở tiểu khu Dương Viên.
Lập tức nhận được 20% cổ phần của công ty dược phẩm Cảnh thị, cha mẹ Chu Hạo đầu óc vẫn mơ hồ ngồi trên ghế sô pha.
"Thúc dì đừng lo lắng, lúc ấy lãnh đạo cục và lãnh đạo thành phố đều có mặt, cổ đông và thành viên hội đồng quản trị của công ty dược phẩm Cảnh thị sẽ không dám đổi ý, ngày mai ta sẽ đặc biệt bảo bộ phận pháp vụ của công ty cha ta đến công ty dược phẩm Cảnh thị trợ giúp hai người ký hợp đồng ủy thác cổ phần!" Hứa Linh vừa rót nước ấm cho cha mẹ Chu Hạo, vừa an ủi.
Vương Thục Vân lúc này mới lấy lại tinh thần, cảm kích nói: "Hứa Linh, lần này nhờ có ngươi, nếu không có ngươi hỗ trợ chỉ sợ chúng ta ngồi tù cũng là nhẹ rồi!"
"Tiểu Hạo, ngươi còn thất thần làm gì, còn không cảm ơn bạn học của ngươi đi!"
Hứa Linh vội nói: "Dì à, không cần vậy đâu, Chu Hạo ở trường học cũng giúp ta không ít, đây là chuyện ta nên làm!"
Chu Học Quốc cũng biết một ít quan hệ giữa con trai hắn và Hứa Linh, hắn cười nói: "Hứa Linh à, vậy sau này ngươi nhớ thường xuyên đến nhà chúng ta chơi nha!"
Sắc mặt Hứa Linh đỏ ửng lên.
Vương Thục Vân là người từng trải, vừa nhìn thấy biểu cảm này của Hứa Linh, trong lòng nàng lập tức giống như gương sáng, cười đến không khép miệng được: "Đúng đúng, Hứa Linh thường xuyên tới chơi nhé, Tiểu Hạo bình thường ở nhà cũng thường xuyên nhắc tới ngươi đấy."
Trái tim Hứa Linh đập loạn như nai con, nàng nhìn về phía Chu Hạo: "Thật sao..."
Chu Hạo nhất thời không hiểu được, gãi đầu: "Mẹ à, con nào có thường xuyên nhắc tới Hứa Linh đâu."
Vương Thục Vân lập tức im lặng, thầm nghĩ con trai bình thường rất khôn khéo, sao bây giờ lại đần như vậy.
"Thúc dì, thời gian cũng không còn sớm, ta cùng Trương Nghị về trước, có chuyện gì thúc bảo Chu Hạo thông báo cho chúng ta nhé!" Hứa Linh trừng mắt nhìn Chu Hạo rồi nói.
Cái tên cọc gỗ Chu Hạo này quả thực là…
Vương Thục Vân, Chu Học Quốc vội vàng gật đầu: "Được, trên đường các ngươi đi chậm một chút."
Một đường đưa Trương Nghị, Hứa Linh đến cổng tiểu khu, nhìn bọn họ lên xe taxi, Vương Thục Vân mới hài lòng nói: "Cua được cô bé này Tiểu Hạo nhà ta xác thực có tiền đồ."
Chu Học Quốc cảm khái nói: "Đúng vậy, Hứa Linh vừa xinh đẹp lại đồng ý giúp Tiểu Hạo, hơn nữa lúc đó nàng còn giết Vương bộ trưởng không chút do dự, quả thật đã làm ta bị chấn động. Nàng có thể vì Tiểu Hạo nhà chúng ta đến mức này, xem ra nàng thật sự thích Tiểu Hạo rồi."
Chu Hạo đứng bên cạnh cười he he.
Vương Thục Vân thấy vậy, không khỏi nói: "Tiểu Hạo à, về sau ngươi phải đối xử với người ta cho tốt, nếu ngươi để cho ta biết ngươi cô phụ người ta thì ta sẽ không tha cho ngươi đâu."
Chu Học Quốc cũng dặn dò: "Mẹ ngươi nói rất đúng, một cô gái như vậy hiện tại đốt đèn lồng cũng không tìm được, ngươi không thể chần chừ."
"Ta biết mà." Chu Hạo gật đầu, hôm nay Hứa Linh đứng ra giúp nhà hắn quả thật khiến cho hắn rất cảm động.
Sáng hôm sau, tại phòng huấn luyện của trường cấp 3 Khúc Thành.
Chu Hạo vừa vào cửa liền phát giác ánh mắt các học sinh trong phòng huấn luyện nhìn mình có chút không giống trước đó.