"Không ngờ chúng ta lại thua hai tên học sinh còn chưa phải võ giả!" Viên Thành không nhịn được thở dài.
Sắc mặt Lôi Kim Bằng, Phương Vũ đều hết sức khó coi.
"Vận khí nhất thời mà thôi, nếu như đến được khu vực hoang dã, thậm chí là chiến trường dị tộc thì vận khí căn bản không có tác dụng gì!" Hai người lạnh lùng nói.
Vân Yên nhẹ nhàng lắc đầu: "Vận khí có đôi khi cũng là một bộ phận của thực lực, nếu như vị cường giả đứng đầu nhân loại năm đó của nhân loại chúng ta có phần vận khí này thì hắn cũng sẽ không vẫn lạc ở trong khe hở!"
Phương Vũ, Lôi Kim Bằng chỉ biết hừ lạnh, không nói gì thêm.
Rắc rắc.
Lúc này khoang thuyền giả lập của Chu Hạo, Hứa Linh mở ra.
Hai người vừa đi ra liền nhìn thấy tất cả học sinh trong lớp đồng loạt nhìn chằm chằm mình.
"Các ngươi đang làm gì vậy?" Hứa Linh giật nảy mình hỏi.
Các học sinh khác nhao nhao nở nụ cười, giơ ngón tay cái lên.
"Hứa Linh, tốt lắm!"
"Chu Hạo, ta thật sự phục rồi!"
"Bội phục bội phục!"
"Ta quỳ!"
Một đám học sinh nói năng lộn xộn.
Bọn họ tận mắt nhìn thấy hình ảnh nên hoàn toàn bị vận khí của hai người thuyết phục.
Hứa Linh mang vẻ mơ hồ, hoàn toàn không rõ đang có chuyện gì xảy ra.
Trong lòng Chu Hạo tự nhiên rõ ràng, nhưng hắn cũng ra vẻ mờ mịt.
Thẩm Huấn luyện viên đi tới, nhìn hai người cảm khái nói: "Hai người các ngươi không tệ, rất ưu tú. Chẳng những phá vỡ kỷ lục còn xếp hạng thứ nhất điểm tích lũy. Hãy cố gắng thật tốt hơn nữa!"
Nói xong hắn có chút giễu cợt: "Mặc dù ta không ngăn cản tự do yêu đương, nhưng hai người các ngươi cũng phải hơi chú ý một chút ảnh hưởng a!"
Hứa Linh nghe vậy sắc mặt lập tức đỏ bừng.
Nàng làm sao còn không rõ ràng hành động của mình và Chu Hạo ở khu hoang dã đã bị Thẩm huấn luyện viên biết được, trong lúc nhất thời nàng ngượng ngùng muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
"Thẩm huấn luyện viên, không phải như ngươi nghĩ đâu. Ta… ta chỉ là một người bạn bình thường với Chu Hạo thôi!" Mặt mũi Hứa Linh đỏ lên, vội vã giải thích.
Thẩm Huấn luyện viên lập tức nói: "Ta hiểu, ta hiểu!"
Nói xong hắn liền cười ha hả.
Đám người Trịnh hiệu trưởng cũng lập tức cười lớn.
...
Tại huấn luyện doanh tinh anh Yến Kinh.
Trình Tổng huấn luyện viên ngồi xem màn hình điện tử, không ngừng thở dài chờ đợi tin tức của hệ thống.
"Tiểu Thẩm vẫn quá cố chấp, luôn muốn dựa vào bản thân bồi dưỡng ra một thiên tài chân chính, nhưng cơm phải ăn từng miếng một!" Hắn thì thào tự nói.
Nguyên nhân Thẩm Tĩnh chạy tới căn cứ thành phố Hoa Đông hắn đã biết rõ, đơn giản là vì cảm thấy huấn luyện doanh tinh anh Yến Kinh tồn tại vô số năm, các loại vấn đề tích lũy khó sửa đổi, nên Thẩm Tĩnh muốn một lần nữa thành lập một huấn luyện doanh.
Cũng chính vì vậy mà hắn đối với các loại nhu cầu của Thẩm Tĩnh đều tận lực chiếu cố chu toàn.
Nhưng hiện tại xem ra Thẩm Tĩnh vẫn quá vội vàng xúc động, phạm vào tật xấu giống như đại đa số thiên tài trong huấn luyện doanh.
Tích!!!
Bỗng nhiên âm thanh điện tử truyền ra: "Trải qua hệ thống kiểm tra, người phá vỡ kỷ lục người mới ở trường trung học Khúc Thành không có bất kỳ số liệu dị thường nào, kỷ lục này sẽ chân thực hữu hiệu vĩnh viễn!"
Nghe nói như thế, Trình tổng huấn luyện viên liền ngây dại.
...
Ngày đầu tiên diễn luyện thực chiến giả lập, Hứa Linh và Chu hạo đã gây náo động, nhưng loại danh tiếng này hai người đều rất mâu thuẫn, Chu Hạo thì không thèm để ý chút nào, mà Hứa Linh thì bị Thẩm huấn luyện viên giễu cợt một phen xấu hổ không dám gặp ai.
Vừa tan học, ngay cả Chu Hạo nói chuyện mà Hứa Linh cũng không để ý, trực tiếp rời khỏi trường học.
Hơn nữa liên tiếp mấy ngày Hứa Linh đều một câu cũng không nói với Chu Hạo, giống như không quen biết Chu Hạo vậy.
Tại phòng tuyến phía nam căn cứ thành phố, trong khu hoang dã.
Rất nhiều yêu thú trùng thú cấp Tướng giống như kiến bò trên chảo lửa nhao nhao bỏ chạy.
Chu Hạo mặc áo giáp màu đỏ bất đắc dĩ lắc đầu.
Hắn nhìn lướt qua màn hình giả lập.
Giá trị may mắn: 837100 (giai đoạn trước mắt, vận khí tăng cao.)
Mấy ngày nay sau khi tan học, mỗi ngày hắn đều sẽ đi khu hoang dã càn quét các loại yêu thú trùng thú, nhưng giá trị may mắn tích lũy lại rất chậm.
Nguyên nhân chủ yếu là do thực lực của Chu Hạo quá mạnh, tốc độ càn quét rất nhanh, dẫn tới số lượng lớn yêu tướng cao cấp và trung cấp đều điên cuồng thoát khỏi khu hoang dã, chỉ còn lại một đống yêu tướng cấp thấp.
"Ta còn thiếu mười mấy vạn nữa mới có thể tích lũy được trăm vạn giá trị may mắn!"
Chu Hạo ấn mở thương thành, nhìn trang giao diện hộp may mắn bạch ngân, hắn do dự có nên mở một lần hay không, dù sao nhìn tình huống này muốn tích lũy đến trăm vạn giá trị may mắn chỉ sợ còn phải một hồi lâu.
Do dự liên tục, Chu Hạo vẫn là từ bỏ ý niệm tiêu hao giá trị may mắn để mở ra hộp may mắn bạch ngân.
Muốn đạt được thứ tốt hơn thì phải có sự kiên nhẫn!
"Ta vẫn là tăng đẳng cấp lên trước một chút cái đã!"