Đây chính là đám thiên tài Yến Kinh, Hứa Linh và các học sinh ở trường cấp 3 Khúc Thành.
"Là Xích Giáp Trùng và Liêm Túc Trùng!"
"Xong, xong rồi! Lần này chúng ta chết chắc rồi!"
"Sớm biết ta đã không đến quán bar... Hu hu hu!"
"Khóc cái gì mà khóc! Hiện tại hối hận cũng vô dụng, hơn nữa lần này là cảnh báo cấp đặc biệt, mặc kệ chúng ta trốn ở đâu đều vô ích!"
Từng học sinh hạ thấp giọng, trong lời nói khó nén lo lắng bối rối.
Lúc cảnh báo toàn thành kéo vang, bọn họ vừa vặn ở phòng bar ca hát, hơn nữa bởi vì âm thanh quá ồn ào và bọn họ đều đã uống bia, dẫn đến tất cả mọi người đều không nghe thấy cảnh báo.
Chờ đến khi đi ra liền phát hiện không có người!
Mãi đến khi gặp phải nhân viên chính phủ phụ trách sơ tán, bọn họ mới biết được căn cứ thành phố đã bị thú triều tập kích.
Mà phòng tuyến trạm bắc sụp đổ quá nhanh, bọn họ muốn rút lui tiến vào Phòng Không Thành cũng không kịp.
"Chúng ta phải làm gì bây giờ?" Vân Yên, Phương Vũ dồn dập nhìn về phía Viên Thành, thực lực mạnh nhất nơi này chính là hắn.
Viên Thành nhìn qua cửa sổ, nhìn lượng lớn trùng thú đang tàn phá bừa bãi bên ngoài, nhíu mày: "Bây giờ nhất định phải có cho mỗi người một bộ áo giáp, nếu không chúng ta căn bản không xông ra được!"
Võ giả không có áo giáp phòng ngự, đối mặt trùng thú một thân thực lực rất khó phát huy ra.
Huống chi bọn họ đều chỉ là học sinh, dù gần đây trải qua huấn luyện thực chiến giả lập, nhưng không có áo giáp cũng khó có thể chém giết với dị thú.
Hứa Linh cắn môi dưới, lắc đầu thở dài: "Trên mặt đất có áo giáp của các võ giả đã chết, nhưng chúng ta phải có người đi lấy!"
Viên Thành, Vân Yên và thiên tài Yến Kinh đều trầm mặc.
Trên người bọn họ đều mang theo áo giáp, nhưng lúc này lao ra không khác gì muốn chết.
Phải biết rằng, bên ngoài đường phố không chỉ có lượng lớn trùng thú, còn có không ít Trùng Tướng tuần tra tàn sát bừa bãi, một khi bị phát hiện đừng nói là bọn họ, cho dù là cường giả Tông Sư chân chính cũng sẽ bị thủy triều trùng thú bao phủ.
Dù sao thực lực của Trùng tộc so với Yêu tộc còn đáng sợ hơn nhiều.
"Nếu như vị tuyệt thế thiên tài kia của trường học chúng ta còn ở đây, hắn tuyệt đối sẽ đứng ra!"
"Đúng vậy, vị thiên tài tuyệt thế kia cho tới bây giờ đều không sợ sinh tử!"
"Aiii, cũng không biết hắn có ở đây hay không…"
Không ít học sinh mồm năm miệng mười nói ra.
Viên Thành, Vân Yên và các thiên tài Yến Kinh sắc mặt xấu hổ, bọn họ làm sao không nghe ra sự châm chọc trong lời nói của những học sinh này, nhưng bên ngoài quá nguy hiểm, bọn họ cũng không dám lấy sinh mệnh của mình đi mạo hiểm cậy mạnh.
Ầm ầm!!!
Rất nhiều Xích Giáp Trùng, Liêm Túc Trùng xông vào bên trong kiến trúc tàn sát bừa bãi tìm kiếm cư dân, rất nhanh đã có hơn mười con hướng về phía quán bar bên này lao tới.
Đám học sinh lập tức khẩn trương sợ hãi.
Những con trùng thú này tuy đều là yêu binh cấp thấp, tiêu diệt chúng nó cũng không khó.
Nhưng chỉ cần bọn họ động thủ thì động
Bành bành bành bành…
Mấy con trùng thú dẫn đầu xông vào, đem bàn ghế lọ chai đụng nát.
"Viên Thành, không thể do dự nữa!" Hứa Linh quát khẽ.
"Liều mạng!" Viên Thành cũng rõ ràng, nếu tiếp tục do dự trùng thú sẽ phát hiện bọn họ: "Theo sát ta, một khi lao ra quán bar phải lập tức đi nhặt những áo giáp kia để phòng thân!"
Nói xong toàn thân hắn được áo giáp bao trùm lại, cầm trong tay chiến đao lăn tới một cái, lưỡi đao trực tiếp đem con trùng thú gần nhất đánh chết.
Đám người Vân Yên, Phương Vũ cũng đều thuận thế lao ra, phối hợp ăn ý đánh chết đám trùng thú còn lại.
Những con trùng thú khác cảm ứng được động tĩnh liền nhao nhao phát ra từng đợt âm thanh bén nhọn.
Bành bành bành bành…
Không ít trùng thú đang tàn phá bừa bãi ở bên ngoài cũng dừng lại, sau đó điên cuồng lao về phía quán bar.
"Chạy mau!!!"
Viên Thành gầm lên một tiếng, thân hình hắn mang theo tàn ảnh lao về phía trùng thú còn lại trong quán bar.
Hứa Linh dẫn đầu lao ra, cầm lấy cái bàn dùng sức đập bay một con trùng thú cản đường, điên cuồng chạy về phía cửa quán bar.
Những học sinh còn lại theo sát phía sau nàng, dùng tốc độ nhanh nhất lao ra khỏi quán bar.
Bọn họ nhất định phải chạy đua với thời gian.
Một khi để chi trùng thú hình thành vây quanh thì bọn họ liền triệt để xong.
Trên đường phố tùy ý vứt bỏ không ít áo giáp, đều là các võ giả trước đó ngăn cản trùng thú lưu lại.
Đám học sinh Hứa Linh lao ra quán bar, nhanh chóng nhặt áo giáp lên, kích hoạt thiết bị áo giáp trong nháy mắt bao trùm toàn thân.
Lúc này đã có không ít trùng thú gần quán bar nhất đánh tới.
"Mọi người kết thành tiểu đội! Không nên bối rối!" Hứa Linh gặp nguy không loạn, hô to.
Phốc phốc phốc phốc...
Chiến đao của nàng chém ra có tiết tấu, rất nhanh đã đánh chết ba con Trùng Binh.
Mặc dù những học sinh khác vừa mới bắt đầu có chút bối rối, nhưng huấn luyện kiểu địa ngục gần đây của Thẩm huấn luyện viên gần như đã dưỡng thành phản ứng bản năng, bởi vậy bọn họ lập tức tạo thành phòng tuyến.
Viên Thành, Vân Yên và các thiên tài Yến Kinh lao ra quán bar, thấy cảnh này trong lòng thở phào nhẹ nhõm.