Như vậy Lâm Phong căn bản không thể sửa chữa phục hồi những chỗ tổn hại này, cho nên cuối cùng Lâm Phong cũng bước về phía một con đường khác.
Hắn cho rằng tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng mà thôi, mà quy túc cuối cùng của hắn chính là tiến vào luân hồi.
Mà hắn cho rằng, hư vô vĩnh hằng này chính là chỗ luân hồi của hắn, cho nên cuối cùng Lâm Phong cũng bước vào đó.
Cùng lúc đó hoạt động ý thức thể xác của Lâm Phong cũng bắt đầu dần dần yếu đi, cho tới cuối cùng thì hoàn toàn biến mất.
- Không thể nào, tuyệt đối không thể, sao có thể như vậy, sao có thể như vậy.