- Chẳng lẽ hai người các ngươi muốn ta một mình đối đầu với hai người các ngươi sao? Ta cảm thấy chúng ta hoàn toàn không cần thiết phải làm như vậy. Điều này quả thật có chút nguy hiểm.
Thư Ngư không ngốc. Bây giờ nó đã hiểu rõ hai người Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết có ý gì, nó đột nhiên có một dự cảm chẳng lành. Cũng may, Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết thật ra chỉ muốn chơi đùa với nó một lát, không định thật sự làm gì nó.
Nếu không với thực lực của Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết, chỉ sợ lần này Thư Ngư sẽ thật sự gặp nguy hiểm.
Lâm Phong nhìn thấy Thư Ngư hình như đang chất vấn về thực lực của hai người bọn họ, hắn đột nhiên nghĩ tới một ý định xấu xa. Nếu Thư Ngư không quá tự tin về thực lực của mình và Hàn Lãnh Tuyết, vậy bọn họ sẽ để cho nó thử qua, như vậy sau đó nó chắc chắn sẽ không quá lo lắng nữa.
Dù sao lần này bọn họ đi tới đây, mặc dù trong đó có thể có nguy hiểm, nhưng Lâm Phong tin tưởng có hắn và Hàn Lãnh Tuyết ở đây, cho dù có nguy hiểm cực lớn, bọn họ tối thiểu vẫn có thể bảo đảm được tính mạng của mình.