Vì vậy, Lâm Phong bắt đầu vận dụng công pháp Ngự Thú sư để bắt đầu khống chế con linh thú khá mạnh kia.
Ban đầu, con linh thú này rõ ràng đã có chút phản kháng. Nhưng sau khi Lâm Phong và nó thành lập mối liên hệ, con linh thú này lập tức bình tĩnh trở lại, ánh mắt nó cũng không đờ đẫn như trước mà trở nên linh hoạt hơn. Thật ra điều này là do Lâm Phong đang tiến hành chỉ đạo.
- Lâm Phong, có được không? Đây mới chỉ là khống chế một con thôi, không ngờ đã tốn công tốn sức như vậy. Nếu quả thật khống chế nhiều con cùng lúc, ta chỉ sợ sẽ càng khó hơn đây. Xem ra cách này không ổn rồi.
Sau khi Lâm Phong khống chế con linh thú có thực lực mạnh nhất, hắn cảm thấy mức tiêu hao tinh lực này không nhiều nhưng vẫn muốn giảm nhỏ đi. Cho nên hắn vẫn luôn cân nhắc về vấn đề này.
Hàn Lãnh Tuyết ở bên cạnh lại cho rằng Lâm Phong không thể khống chế được con linh thú này. Dù sao hắn cảm thấy khống chế một con linh thú có trí lực không cao như vậy rất khó, nếu không có công pháp thích hợp thì gần như không thể làm được.