Vì vậy, Lâm Phong ngăn cản hai người Hàn Lãnh Tuyết và Thư Ngư ra tay, sau đó một mình đi tới trước mặt con linh thú này.
- Ta biết bây giờ ngươi có chút sợ hãi, tuy nhiên ngươi không cần sợ, chúng ta sẽ không tổn thương ngươi. Rất nhiều con linh thú ngươi vừa giết chết chính là linh thú của ta, chuyện này là ngươi đã làm sai. Tuy nhiên chỉ cần ngươi có thể trả lời vấn đề của ta, chúng ta sẽ không tổn thương ngươi.
Lâm Phong bắt đầu thử tiến hành giao lưu với con linh thú đặc biệt trước mắt này, nếu quả thật có thể trao đổi bình thường với nó, chứng tỏ suy đoán của Lâm Phong không sai, con linh thú này đã nắm giữ linh trí. Nhưng như không có cách nào tiến hành trao đổi, chứng tỏ Lâm Phong có lẽ đã hiểu nhầm, con linh thú này có lẽ vốn có sắc mặt phong phú như vậy thôi.
Điều làm cho Lâm Phong cảm thấy vui mừng là con linh thú này tự nhiên đáp lại Lâm Phong, qua giọng nói của nó có thể thấy nó đang rất khủng hoảng.
Bởi vì nó biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của ba người Lâm Phong. Nhưng như vậy là đủ rồi.