Đông Vũ Khởi nghe vậy, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.
Vừa gặp mặt liền ân cần thăm hỏi chết hay chưa, quả thật không thể khiến người ta vui vẻ được.
Một lát sau, y thở dài một hơi, tựa hồ không muốn so đo với Từ Khuyết, chỉ chỉ hoa văn trên vách đá, mở miệng nói: "Bản tôn đọc thuộc lòng cổ tịch, thế nhưng hoa văn phía trên ngay cả bản tôn cũng chưa từng gặp, ngươi chỉ là một tên tán tu, sao có thể xem hiểu?"
Trong mắt hắn, không chỉ Đường Tam Tạng là tán tu, mà toàn bộ thành viên Tạc Thiên Bang đều là tán tu.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, con lừa trọc đến từ Tạc Thiên Bang kia, lúc trước lại khiến mình chật vật không chịu nổi, trong lòng y vẫn nuốt không trôi khẩu khí này.