Lúc này, bên ngoài Táng Tiên Cốc.
Mây trắng bay nhẹ nhàng, vạn dặm trời quang.
Tuy ngoài cốc đã tụ tập mấy trăm tên tu sĩ, nhưng bốn phía vẫn có vẻ rất bình tĩnh.
Đám người kia chỉ là bị phái tới quan sát động tĩnh của Khương Hồng Nhan, cũng không phải muốn ra tay, càng không dám ra tay.
Liễu Tĩnh Ngưng từ lúc đến, đã đồng thời cùng Từ Khuyết lấy xuống mặt nạ da người, khôi phục hình dáng, mấy trăm tên tu sĩ này đã nhận ra thân phận của nàng, Thánh Nữ của Cực Lạc Tông, thanh danh hiển hách, dù cho không có loại uy vọng giống như Đổng Căn Cơ kia, nhưng cũng không phải đám người này dám đắc tội.