Sau khi thổ lộ tâm sự một phen, Từ Khuyết mới hỏi tới chính sự.
"Tiểu Nhu đến cùng như thế nào? Vì sao nàng bỗng nhiên không để ý tới các ngươi?"
Chúng nữ nhìn nhau, tựa hồ sớm đoán được Từ Khuyết sẽ hỏi chuyện này, cuối cùng vẫn là Tô Vân Lam chủ động lên tiếng.
"Sự tình đi tới Tiên Vân Châu ngươi cũng rõ ràng, ta liền không nói tỉ mỉ, ta bắt đầu nói từ lúc thành lập Thái Dịch Phái đi." Tô Vân Lam nghiêm túc nói, "Lúc ấy Nhu nhi được bốn vị Tiên Đế coi trọng, liên thủ bồi dưỡng, mà Tiểu Nhu cũng thường xuyên vãng lai với chúng ta, nhưng mà. . ."
Nàng dừng một chút, nhìn thoáng qua Từ Khuyết, tiếp tục nói ra: "Nhưng bắt đầu từ một ngày nọ, Nhu nhi liền không còn đến Thái Dịch Phái, ta nghĩ hết biện pháp tiến vào Thiên Môn, tìm tới Nhu nhi, nhưng khi đó nàng căn bản không nhớ rõ ta. . . lại về sau, Thái Dịch Phái bị người xa lánh, bất đắc dĩ, ta chỉ có thể di chuyển môn phái đến nơi đây."