- Phốc!
Từ Khuyết mới vừa cầm lấy chén trà nhấp một ngụm, nghe được tên sai vặt kia nói, lập tức phun toàn bộ ra ngoài.
- Tất cả đều là phế thạch? Một khối tốt đều không có?
Từ Khuyết trợn to con mắt nhìn về phía tên sai vặt, khó có thể tin.
Liễu Tĩnh Ngưng cũng kinh ngạc một lúc, chợt khóe miệng giương lên, nhìn về phía Từ Khuyết, nghiễm nhiên bộ dáng ta đã sớm nói với ngươi.