“Nơi này ứng với hai chân của Thạch Mạt Lặc, chúng ta đang đi dọc theo chân trái của hắn xuống phía dưới!”
Hứa Ứng quan sát bốn phải xung quanh, nói với Ngoan Thất và quả chuông. “Lúc trước ta cũng không để ý, hóa ra trong khu vực Hi Di còn có nơi như vậy.”
Hắn đi tiếp xuống, cuối cùng tới nơi sâu nhất trong khu vực Hi Di, dừng bước trước địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của Thạch Mạt Lặc.
Đó là một biển u minh, trong biển có lá sen, lớn cỡ vài mẫu, lơ lửng trên mặt biển. Chính giữa là một đóa hoa sen, cánh hoa màu trắng, chóp hoa màu hồng, hoa sen đã nở rộ. Thạch Mạt Lặc ngồi trong hoa sen, có vẻ cực kỳ nghiêm túc trang trọng.
Hứa Ứng nắm lấy Trúc Thiền Thiền bay thẳng tới, quả chuông căng thẳng coong một tiếng, thả tường ánh sáng ra bảo vệ mọi người.