“Hắn rời khỏi Thần Đô, bồi thêm một kiếm lên thi thể Thạch Kính Đường.”
Các đại thế gia ở Thần Đô vẫn đang quan sát động tĩnh của Hứa Ứng, tin tức không ngừng đưa về.
Cảnh tượng vừa rồi khiến ai nấy đều kinh hãi, các Thạch gia không thể không đánh giá lại Hứa Ứng. Lúc trước bọn họ chỉ coi người bắt rắn ở nông thôn này như một chuyên gia giải mã có đầu óc không tệ, một công cụ có thể giúp bọn họ phi thăng.
Mời Hứa Ứng tới Thần Đô là coi Hứa Ứng như gia thần mà bọn họ nuôi dưỡng, giúp bọn họ giải mã tiên thư mà họ thu thập được. Sau này tin tức Hứa Ứng là người bất tử lan truyền, trong mắt bọn họ, Hứa Ứng đã từ gia thần có thể lợi dụng được, biến thành thuốc trường sinh để ăn!
Nếu vận dụng đúng phương pháp, ví dụ như vừa róc thịt Hứa Ứng vừa để na sư Chu gia chữa trị cho y, tức là sản xuất thuốc trường sinh liên tục! Có thể nói người người đều được ăn.