Hứa Ứng vừa đuổi theo hắn, vừa suy nghĩ, nói: “Từ công, nếu có thể dung nhập na pháp vào luyện khí, vừa là tiếp nối quá khứ, kế thừa y bát của các tiền bối trong quá khứ; một mặt lại là mở ra tương lai mới, xây dựng cơ sở tốt hơn cho mọi người trong tương lai, như vậy chẳng tốt hơn à?”
Bây giờ y còn chưa khôi phục hoàn toàn ký ức của kiếp này, chỉ là thiếu niên mười bốn tuổi, rất nhiều đạo lý nghĩ mãi vẫn không hiểu.
Nhưng y cảm thấy có lẽ luyện khí sĩ phục hưng và na sư thay đổi có thể tiến hành đồng thời. Na sư đi theo một con đường, kiểm nghiệm xem có chính xác hay không, luyện khí sĩ đi theo con đường khác, cũng kiểm nghiệm xem có chính xác hay không.
Thậm chí không cần phân chia luyện khí sĩ hay na sư, mọi người có thể tùy ý lựa chọn con đường của mình, như vậy chẳng tốt hơn à?
Tận dụng người tài, mỗi người tự chịu trách nhiệm về lựa chọn của mình, không cần tranh đoạt chính thống cũng không cần có chính thống, có lẽ sẽ là con đường tốt đẹp hơn.