Lý Anh Châu thầm hô một tiếng lợi hại, đá Quách Dược một cái, hạ giọng nói: “Đây là mị thuật khiến đế quân bỏ bê triều chính đấy, Chu gia định hạ thủ cả với Hứa yêu vương! Người của Quách gia đã sa cơ thất thế rồi còn đòi gia phong cái nỗi gì, trễ thêm chút nữa thì người ta chui cả qua khe cửa rồi!”
Quách Dược lúng ta lúng túng: “Đám người Chu gia không có ý tốt, Quách gia ta lại rất đoan chính.”
Lý Anh Châu nhổ nước bọt một cái, hạ thấp giọng nói: “Ngươi còn đoan chính nữa thì bà đây đích thân xuất mã, giúp Tiểu Điệp nắm được Hứa yêu vương!”
Quách Dược lắp bắp: “Nàng dám!”
Hứa Ứng đi tới, nâng hờ cánh tay, đỡ Chu Hồng Y đứng dậy.