Nam nhân váy vàng nói: “Ngươi có thấy những người trong tiên hỏa không? Những người này thử nghiệm đi vào tiên cung, bị tiên hỏa thiêu đốt, không thể không phong bế tất cả giác quan và khiếu huyệt của bản thân, khiến mình lâm vào tình cảnh vô tri vô giác, tránh cho tiên hỏa xâm nhập trong người mình.”
Hứa Ứng nhìn đám người trong lửa, nhớ lại lúc trước Trúc Thiền Thiền cũng đứng ngoài một tòa tiên cung, tắm trong tiên hỏa, bị thiêu sạch tu vi, nếu không có Bùi Độ cứu giúp, chắc cô đã bị thiêu chết trong biển lửa.
“Tiên hỏa là ngọn lửa luyện chế đại dược phi thăng, trong ngọn lửa có hương thuốc, luyện khí sĩ hấp thu hương thuốc, dần dà thân thể tích tụ rất nhiều tiên dược. Những người này coi đó là thủ đoạn trường sinh, hy vọng có thể tránh né tử vong, đạt được mục đích trường sinh bất lão trường tồn với thời gian.”
Nam nhân váy vàng cảm khái nói: “Thế nhưng khi bọn họ tắm trong tiên hỏa mới phát hiện mình chỉ sống uổng thời gian, phong bế tất cả ý thức của mình như vậy, cho dù có sống thì có ý nghĩa gì chứ?”
Lời nói của hắn bất pháp, trong câu nói lại có ý riêng, khiến Hứa Ứng hứng thú.