Từ Phúc không thở nổi, giãy dụa nói: “Ta chỉ muốn giải tỏa trí nhớ của ngươi.”
“Ầm ầm!”
Lại một luồng Thiên lôi đánh xuống, trên bầu trời Ngọc Kinh thành, Từ Phúc và Thiên kiếp đang giao chiến, thi triển thần thông khiến Hứa Ứng càng nhớ được nhiều ký ức.
Bọn họ vượt biển, tới một nơi gọi là Ma Khư. Năm xưa Hứa Ứng giấu một tòa tiên sơn ở đó. Nhưng dọc con đường này, Thiên ma tầng tầng lớp lớp, không chỉ có Thiên ma, còn có các loại ma thần cổ xưa. Hứa Ứng dùng tu vi chỉ Giao Luyện kỳ, chém giết Thiên ma, đối đầu với ma thần, khiến Từ Phúc sùng bái không gì sánh được.
Nhưng dẫu sao khi đó tu vi của Hứa Ứng còn thấp, có đôi lúc bọn họ không đánh nổi, cần chọn ra người chết thay.