Khi bà nhìn Hứa Ứng, màn trời sau lưng cũng như có tồn tại cực kỳ khổng lồ đang quan sát Hứa Ứng.
Hứa Ứng nhìn về phía bầu trời sau lưng bà, chỉ cảm thấy bầu trời chậm rãi tách ra thành hai khe hở không biết dài bao nhiêu dặm, tạo thành hai con mắt, chăm chú quan sát bản thân.
Đôi mắt này như có thể tra xét thời gian, tìm hiểu từng kiếp trong quá khứ của y.
Hứa Ứng thầm hiểu Tây Vương Mẫu đang quan sát mình nên buông lỏng phòng bị, mặc cho bà tìm tòi.
Tây Vương Mẫu xem xét một hồi, nhíu mày nói: “Trong cơ thể ngươi có phong ấn, cực kỳ lợi hại, có ba mươi hai luồng, chia thành hai tầng, phong tỏa toàn bộ ký ức quá khứ của ngươi; chia nhỏ thân thể, Nguyên Thần, ký ức, thần thức, pháp lực, lực lượng, âm dương nhị khí của ngươi. Trong đó có hai luồng phong ấn đã khá mỏng manh nhưng chưa hoàn toàn phá vỡ. Hơn nữa thân thể của ngươi cũng không hoàn chỉnh.”