Thương Ngô Đại Đế nhìn trái nhìn phải, thấy vậy cũng khá tự đắc: “Cô gia của ta đúng là ghê gớm, không chỉ phục sinh ta mà còn mở cả vực Thương Ngô dẫn tới Tiên giới. Nếu ta về trễ một chút, chỉ e là hắn và Tương Tương gạo nấu thành cơm, khéo có cháu bé gọi ông ngoại rồi...”
Hả, lúc này Thương Ngô Đại Đế lại thấy trên đầu của thân thể mình mọc ra cọng cỏ, nhảy tới trước mặt mình, nhìn trái nhìn phải.
“A ba a ba?” Thương Ngô Đại Đế đầu mọc cọng cỏ gãi đầu một cái rồi hỏi.
Thương Ngô Đại Đế trán nổi gân xanh, tóm ngay lấy cỏ mộ phần trên đầu mình, ra sức rút lên, tách cỏ mộ phần ra khỏi thân thể mình.
Cỏ mộ phần rất lợi hại, tóm mặt móc mắt, đá chỗ hiểm, đâm vào eo. Thương Ngô Đại Đế bị đau, tiên thảo màu tím nhân cơ hội đào tẩu.