Trong rừng núi bị tuyết lớn phong kín, Tam tiểu thư đang nằm sấp trên lớp tuyết dày mà ngửi tới ngửi lui.
Khứu giác của lợn rừng vốn dĩ đã nhạy bén, huống chi nàng còn là một con lợn yêu đã có thành tựu tu hành nữa.
Nàng nằm trên mặt đất ngửi rất lâu, thỉnh thoảng lại đào ra một thi thể.
Rất nhanh, phạm vi trăm trượng này bị nàng đào cho khắp nơi đều là hố, đào ra hơn trăm thi thể hồ ly.
Những con hồ ly này có màu lông khác nhau, đủ cả đỏ, vàng, trắng, xám.