"Đúng, tôi vừa kéo lưới về ngang qua thành phố, đã hỏi han kỹ càng ở xưởng đóng thuyền thành phố rồi. Nhưng tôi nghĩ, chúng ta là người quen cũ, rất nhiều thuyền đều đóng ở chỗ ông, chúng ta thân thiết hơn, tất nhiên cũng không thể để phù sa chảy vào ruộng người ngoài. Cũng phải tìm ông hỏi thử xem, thiết bị đi kèm sắp xếp có hợp lý không? Có thể tối ưu thêm chút nào không, rồi cũng để ông báo giá cho tôi, xem ai có lương tâm hơn. Tất nhiên, quan trọng nhất là thời hạn giao hàng, xưởng đóng thuyền của ông dù sao cũng nhỏ hơn nhiều..."
"Dễ nói mà, tôi có thể bảo công nhân làm ngày làm đêm, miễn là đặt được thì chúng ta ngồi xuống từ từ nói chuyện trước. Mấy cái cậu nói tôi cũng phải ghi lại, rồi liệt kê thành một bản, sắp xếp lại mới có thể báo giá cho cậu."
Diệp Diệu Đông và A Quang cùng vào phòng làm việc với ông ta.
Ba người ở trong đó, cũng vừa viết vừa vẽ trò chuyện rất lâu, đến khi trời tối mịt, anh mới nhận lấy một tờ giấy nháp chi chít chữ và hình vẽ, gấp lại bỏ vào túi.
"Tôi về suy nghĩ lại, chỉ là thời hạn giao hàng của ông không được."