"Chẳng phải đã nói rồi sao? Mấy cái khác đem cho thuê là được rồi, để mấy đứa em trong xưởng thu hàng, đơn hàng đưa cho em, em thu tiền. Chúng nó không động vào tiền, cái này cũng yên tâm lắm, em chỉ cần đến lúc đó đi tính sổ, cũng được mà, anh chỉ cần trông nom con thuyền lớn nhà mình là được rồi."
Cô lại bất đắc dĩ nói: "Vậy anh tự xem mà làm đi."
"Ừ."
Diệp Diệu Đông cất ba tờ giấy trên bàn lại, gấp gọn, cầm vào phòng trước.
Bây giờ trong lòng anh cũng nghiêng về việc trực tiếp đặt ở huyện cho xong, đỡ phiền phức, ở huyện bây giờ là khách quý, ở xưởng đóng thuyền thành phố thì anh chẳng có phần nói chuyện.