Lâm Hướng Huy cũng khuyên: "Thôi, chỉ một con cá thôi, coi như tích đức vậy, con cá to thế này, không giống loài ở đây, thả lại đi."
Lâm Hướng Vinh nhăn mặt, vẫn rất không cam tâm, Diệp Diệu Đông liền giật lấy thùng nước trên tay anh ta: "Có cơ hội lần sau em dẫn anh đi biển bắt con to hơn nữa, mấy hôm trước em mới bắt được con cá mú to hơn con này nhiều."
Cả hai đồng ý thả cá, Lâm Hướng Vinh chỉ biết nhìn con cá trở lại vùng nước, tiếc đứt ruột khi đồng tiền trong tay tuột mất.
Diệp Diệu Đông thấy dù anh ta bực tức nhưng không lao tới giật lại cũng yên tâm hơn, anh đi ra sông, cẩn thận đổ con cá không biết là cá tầm hay không trở lại nước.
Có thể con này lạc đàn, lạc đường mới chạy tới đây, nếu nó thích ứng được ở đây, sinh sản ở đây thì càng tốt, khỏi phải bơi xa về Trường Giang nữa, vẫn có thể tồn tại phát triển, không bị tuyệt chủng.