Khò khò... tiếng ngáy nhẹ vang lên, cô mới phát hiện anh đã ngủ rồi, những lời vừa nói có vẻ là vô thức.
"Thôi, để tóc dài làm gì, gội đầu tốn thời gian, dài quá cũng vướng."
Cô cởi hết quần áo cho anh xong, lại ra ngoài múc nước, lau mặt tay anh sạch sẽ, rồi vệ sinh chân, kéo chăn mỏng đắp lên bụng anh.
Đổ nước ra sau vườn, cô nhìn thấy trên tường treo cái gương tròn hồng bị phai màu, không nhịn được soi gương, vén tóc lên, nghĩ thầm tóc ngắn cũng đẹp mà.
"Tối thế còn soi gương làm gì?" Mẹ Lâm tò mò thò đầu qua nhìn cô, làm cô giật mình.