Diệp Diệu Bằng và Diệp Diệu Hoa liếc nhìn nhau, trong mắt đều mang theo ý cười nhẹ, họ đang rất khó xử, Đông Tử trở về thật đúng lúc.
Sợ nói tiếp sẽ lúng túng, chuyện qua rồi thì thôi, Diệp Diệu Bằng vội chuyển đề tài nói với Diệp Diệu Đông: "Là thế này, anh họ cả nói anh ấy có cách kiếm tiền, bảo chúng ta cùng theo anh ấy làm, chỉ cần bỏ tiền thôi, không cần lo lắng gì cả, hàng tháng có lợi nhuận để chia."
"Đúng vậy, anh cũng nghĩ tới tình anh em, có chuyện tốt tất nhiên phải kéo các anh em lên, chứ không thể để nước phù sa chảy vào ruộng người ngoài được."
Diệp Diệu Đông vừa nghe đã cảm thấy không đáng tin, còn không cần lo lắng gì nữa? Tôi bỏ tiền ra, tôi tất nhiên phải lo lắng chứ, nếu anh chạy mất thì tiền của tôi có phải bay hơi luôn không?
"Chuyện tốt như vậy, sao anh họ cả không rủ anh họ hai cùng tham gia?"