Lúc này Diệp Thành Hồ đã được anh chị kéo đứng dậy rồi, vì cậu bé nhất nên bị vậy, một nửa chân đã ướt, nhưng vẫn phấn khích ra sức mô tả: "Nhìn kìa, em không lừa mọi người đúng không, con rùa to mà hôm qua bọn em thấy chính là con này đấy, có khổng lồ không, còn lớn hơn cái chậu nữa..."
Diệp Diệu Đông chỉ liếc nhìn con rùa trong sông, liền đặt trứng xuống, lên kiểm tra con trai lớn, may chỉ có phần dưới đầu gối bị ướt thôi.
"Còn bị đau chỗ nào không? Chỉ ướt chân à?"
"Con không ngã, chỉ là lúc thấy con rùa lớn bò lên quá phấn khích nên trượt chân, hai chân rủ xuống nước thôi." Diệp Thành Hồ nói vậy mà vẫn run run, sợ bị đòn lắm.
Nhưng ngoài sự mong đợi, cha chỉ nhìn cậu chằm chằm, không đánh cũng không mắng, chỉ cau mày.