Đêm đó, Diệp Diệu Đông vẫn ra khơi như thường lệ, miễn là không có gió lớn, không có sóng to thì họ vẫn phải đi biển đúng giờ, vì mùa đông thời tiết tốt ít, nên phải tranh thủ lúc trời đẹp ra khơi nhiều lần.
Chỉ có việc đi thu dây câu hôm nay thì không làm được rồi, vì anh không nhắc trước để bố và a Tài chuẩn bị mồi, anh quá vội vàng chỉ khiêng con cá hoàng đế đi mà quên không dặn dò gì cả.
Lưới dính cũng không thể làm, vì cần phải mang đi nhờ người rửa sạch và sửa sang, rồi mới phơi được, nhưng may mắn là anh vẫn có thể kéo lưới.
Anh đã dự định tốt rồi, hôm nay sẽ kéo lưới, nhưng khi thuyền mới ra khỏi bờ thì thấy gió sóng ngoài khơi khá lớn, anh liên tưởng đến truyền thuyết về cá động đất nên đã quyết định quay trở lại, lái thẳng thuyền về bờ.
Ban đầu anh nghĩ kiếp trước ở đây chưa từng nghe nói có động đất, nên chắc không ảnh hưởng gì lớn, không ngờ chỉ trong đêm đã có gió to sóng lớn, việc trên biển thật khó đoán định, thay đổi bất thường.