Qua nửa ngày trò chuyện thoải mái, Đội trưởng Trần và ba người kia cũng trở nên khá thân với Diệp Diệu Đông vốn dễ gần. Điểm mấu chốt là anh nói năng lưu loát, rất thú vị, mặt cũng dày, có thể tán gẫu thoải mái.
"Phía trước là nhà cũ của tôi rồi, mẹ tôi chắc đã trải sẵn chỗ ngủ cho các anh rồi. Các anh xem là nghỉ ngơi hay đi dạo xung quanh nhé?"
"Cảm ơn nhiều, thời gian tới có thể sẽ làm phiền mấy ngày, chúng tôi tự nhiên là được rồi, lát nữa cậu cũng đi bận việc của cậu đi."
"Được, tôi dẫn các anh vào trước đã. Chủ yếu là chúng tôi đều chuyển sang nhà mới rồi, giường cũng dời đi, chứ không thì các anh đâu đến nỗi phải nằm đất."
"Không sao đâu, có chỗ ngủ là được rồi. Điều kiện khó khăn hơn chúng tôi cũng từng ngủ rồi."